ANNA KARENINA - Trang 560

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 14

Còn lại một mình sau khi Kitti đi, Levin thấy hết sức bồi hồi vì vắng bóng
nàng và nôn nóng mong cho chóng tới ngày mai để gặp lại và mãi mãi gắn
bó đời mình với nàng, đến nỗi chàng thấy sợ khoảng thời gian mười bốn
giờ còn phải sống xa nàng như sợ cái chết vậy.
Chàng thấy cần phải nói chuyện với ai đó để khỏi cô độc và cho khuây
niềm mong đợi. Đối với chàng, Xtepan Arcaditr là người tiếp chuyện thú vị
nhất, nhưng ông ta nói còn phải đi dự liên hoan (thực ra ông đi xem vũ
kịch). Levin chỉ vừa đủ thì giờ nói với ông rằng chàng đang sung sướng,
chàng yêu quý ông và sẽ chẳng bao giờ quên những điều ông đã giúp
chàng. Cái nhìn và nụ cười của Xtepan Arcaditr chứng tỏ với Levin rằng
ông hiểu đúng tình cảm đó.
- Vậy thì chuyện chết không thành vấn đề nữa chứ? - Xtepan Arcaditr nói
và nồng nhiệt xiết chặt tay Levin.
- Kh... hông! - Levin nói.
Khi chàng cáo từ ra về, Daria Alecxandrovna cũng nói những lời như kiểu
chúc mừng và bảo chàng:
- Tôi rất hài lòng thấy anh đã gặp lại Kitti. Không nên quên bạn cũ.
Những lời đó khiến Levin phật ý. Doli không thể hiểu tất cả chuyện này
thực cao cả, khó lĩnh hội đến chừng nào và đáng lý bà ta không nên nói
bóng gió gì mới phải, Levin chào từ biệt, nhưng để khỏi thui thủi một mình,
chàng vớ lấy anh trai.
- Anh đi đâu?
- Đi họp.
- Cho tôi theo được không?
- Được chứ, chú đến nhé, - Xergei Ivanovitr mỉm cười nói. - Hôm nay, chú
có chuyện gì đấy?
- Chuyện gì à? Hạnh phúc! - Levin nói, hạ tấm kính cửa ở chiếc xe ngựa họ
mới bước lên. Mở thế này anh có thấy làm sao không? Ngột ngạt quá! Phải,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.