ANNA KARENINA - Trang 88

- Ta uống gì bây giờ nào?
- Cậu muốn gọi gì thì gọi, mình chỉ thích làm tí sâm banh, - Levin nói.
- Sao? Ngay từ đầu bữa à? Kể ra thì tại sao lại không được nhỉ?
Cậu thích nhãn hiệu trắng chứ?
- Loại nhãn hiệu trắng(6), - lão Tacta đỡ lời.
- Cho chúng tớ thứ ấy nhắm với sò. Sau sẽ hay.
- Bẩm quan vâng. Các quan ưng dùng rượu vang gì ạ?
- Rượu vùng Nuy. Không, tốt hơn là cho chúng tớ vang trắng Sabli thường
uống ấy.
- Vâng ạ. Có cần dọn món phó mát của ngài không đấy ạ?
- ừ, phó mát vùng Parmo ấy, hay là cậu thích phó mát khác?
- Không, mình thì món nào cũng thế thôi, - Levin nói, không còn đủ sức để
nín cười nữa.
Lão già Tacta đi khỏi, vạt áo phe phẩy sau lưng. Năm phút sau, lão bưng ra
một đĩa sò, vỏ óng ánh màu xà cừ và chai rượu trong tay.
Xtepan Arcaditr vò nhàu khăn ăn hồ bột, luồn vào áo gi lê và điềm đạm đặt
tay lên bàn, bắt đầu ăn sò.
- Sò cũng không đến nỗi tồi, - ông nói, tách những con sò mềm ra khỏi vỏ
màu xà cừ bằng cái dĩa bạc nhỏ, và ăn hết con này đến con khác. - Không
đến nỗi tồi, - ông nhắc lại, vừa đưa đôi mắt long lanh ướt, hết nhìn Levin
lại đến lão Tacta.
Levin cũng ăn sò, tuy chàng thích bánh mì trắng và phó mát hơn.
Nhưng chàng thán phục Oblonxki. Ngay cả lão Tacta, sau khi mở chai, rót
rượu vang lấp lánh vào những chiếc cốc mỏng mảnh và rộng miệng, cũng
nhìn Xtepan Arcaditr với nụ cười mãn nguyện ra mặt, tay sửa lại ngay ngắn
chiếc cravat trắng.
- Cậu không thích sò lắm à? - Xtepan Arcaditr vừa hỏi vừa cạn cốc rượu, -
hay là cậu đang có chuyện gì lo lắng? Nói cho mình nghe nào?
Ông ta muốn Levin phải vui. Nhưng Levin tuy không buồn, vẫn thấy bứt
rứt khó chịu. Với điều mang nặng trong lòng, chàng thấy không thoải mái
trong tiệm ăn này, xung quanh toàn những phòng riêng người ta chui vào
ăn nhậu với các phu nhân, giữa những sự đi lại và náo động này; tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.