ANNA KARENINA - Trang 916

Vronxki. - Tôi rất muốn đưa Levin đến chơi nhà cô ấy. Đi đi, Levin!
- Thật không? - Vronxki nói. - Nàng sẽ rất vui sướng. Tôi cũng muốn đi
ngay bây giờ, - chàng nói tiếp, - nhưng tôi lo cho Yasvin lắm; tôi phải ở lại
đến khi cậu ấy chơi xong.
- Cậu ấy xúi à?
- Có bao nhiêu hắn thua bạc sạch, chỉ có tôi giữ được hắn thôi.
- Thế thì, ta làm ván bi a chăng? Levin đồng ý không? Tốt lắm, Stepan
Ackađich hỏi. Bày hình tháp đi! - ông nói với người ghi điểm.
- Sẵn sàng từ lâu rồi ạ, - người ghi điểm đã xếp sẵn bi thành hình tam giác
và đang lăn hòn cái màu đỏ để tiêu sầu.
- Được lắm, ta chơi thôi.
Sau ván chơi, Vronxki và Levin lại ngồi ở bàn của Gaghin, và Levin, theo
lời khuyên của Stepan Ackađich, đặt vào quân xì.
Vronxki thỉnh thoảng lại rời bàn, nơi bè bạn luôn chạy đến tìm, để sang
phòng địa ngục giám sát Yasvin, Levin sau cái mệt mỏi về tinh thần khi
sáng, giờ thấy đầu óc thanh thản khoan khoái. Chàng sung sướng thấy
Vronxki với mình đã hết hiềm khích, một cảm giác an lạc và vui thích tràn
ngập trong lòng.
Hết ván bài, Stepan Ackađich bèn khoác tay Levin.
- Thế nào, chú đến thăm Anna chứ? Cô ấy có nhà đấy. Từ lâu tôi đã hẹn với
cô ấy sẽ đưa chú lại chơi. Tối nay, chú định đi đâu?
- Tôi không có dự định gì đặc biệt cả. Tôi đã hứa với Xvyajxki tới hội nông
học. Nếu anh muốn thì ta đi thôi, - Levin nói.
- Tốt lắm! Anh hỏi xem xe của tôi có ngoài ấy chưa? - Stepan Ackađich
bảo người hầu phòng.
Levin trở lại gần bàn, trả bốn mươi rúp vừa thua về quân xì, tính tiền với
lão đầu bếp già đang đứng tựa màn cửa mà không hiểu do phép huyền bí
nào đã biết ngay tổng số tiền, rồi, với cái dáng vung vẩy tay riêng biệt, đi
ngang qua phòng ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.