ANNA KARENINA - Trang 954

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Dịch giả: Nhị Ca, Dương Tường

Chương 18

- Tôi còn chuyện khác muốn nói với chú và chắc chú cũng biết là chuyện
gì… Chuyện Anna, - Stepan Ackađich nói, sau một lúc im lặng, khi đã xua
đuổi được cái ấn tượng khó chịu kia.
Oblonxki vừa nói đến tên Anna, vẻ mặt Alecxei Alecxandrovich đã thay
đổi hoàn toàn: đang hoạt bát chuyển sang mệt mỏi và đờ đẫn.
- Nói cho đúng, các người muốn gì tôi nào? - ông vừa nói vừa xoay người
trong ghế bành và gập kính kẹp mũi lại.
- Một quyết định nào đó, chú Alecxei Alecxandrovich ạ. Lúc này, tôi nói
với chú ("không phải như nói với một người chồng bị xúc phạm", Stepan
Ackađich định nói thế, nhưng sợ hỏng việc, bèn thay đổi từ ngữ) không
phải như nói với một chính khách (từ này tỏ ra không đắt), mà chỉ đơn giản
như nói với một con người, một con người có tâm hồn và một con chiên
ngoan đạo. Chú nên thương cô ấy.
- Cụ thể là thế nào? - Karenin nói, giọng nhỏ hẳn đi.
- Phải, chú nên thương cô ấy. Nếu chú trông thấy cô ấy như tôi (tôi đã ở
suốt mùa đông với cô ấy), hẳn chú sẽ thương cô ấy. Hoàn cảnh cô ấy kinh
khủng lắm, thực sự là kinh khủng.
- Tôi thấy hình như, - Alecxei Alecxandrovich trả lời, giọng càng nhỏ nhẻ,
gần như the thé, - hình như Anna Arcadievna đã có tất cả những gì cô ta ao
ước.
- Chào, Alecxei Alecxandrovich, vì lòng kính Chúa, chúng ta đừng có lao
vào cãi vã với nhau! Cái gì qua đi là qua đi rồi và chú cũng biết cô ấy đang
mong muốn và chờ đợi cái gì: li dị.
- Nhưng tôi tin Anna Arcadievna sẽ từ chối không chịu li dị trong trường
hợp tôi đòi giữ con trai tôi. Tôi đã viết thư trả lời cô ta theo tinh thần ấy và
tôi nghĩ vấn đề đã giải quyết xong. Tôi cho rằng vấn đề đã giải quyết xong
rồi, - Alecxei Alecxandrovich rít lên.
- Tôi xin chú, chú đừng nổi nóng, - Stepan Ackađich nói, đặt tay vào đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.