ANNA KARENINA - Trang 979

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Dịch giả: Nhị Ca, Dương Tường

Chương 24

- Thế nào, vui không anh? - nàng hỏi và ra đón chàng, vẻ vừa trìu mến vừa
hối lỗi.
- Cũng như mọi khi, - chàng trả lời và thoạt nhìn đã biết nàng đang vui vẻ.
Bây giờ, chàng đã quen với những tâm trạng đột biến đó và lúc này, chàng
rất hài lòng vì chính mình cũng đang hết sức phấn chấn.
- Cái gì thế này? ờ tốt đấy! - chàng chỉ đống hòm trong phòng chờ, nói.
- Vâng, ta phải đi thôi. Em vừa mới lên xe đi chơi một vòng, thấy dễ chịu
đến nỗi chợt nảy ra ý muốn trở về nông thôn. Không có gì giữ anh lại cả,
phải không?
- Anh cũng chỉ mong có thế. Để anh đi thay quần áo rồi anh quay vào, ta sẽ
nói chuyện. Em bảo pha trà đi.
Và chàng vào phòng riêng.
Nàng thấy bực mình vì câu "ờ tốt đấy". Y như nói với một đứa con nít thôi
không vòi vĩnh nữa. Và cái giọng tự tin của chàng trước thái độ nhún nhịn
của Anna càng đáng phẫn nộ hơn; trong một thoáng, nàng nổi lên ý muốn
đấu tranh, nhưng dẹp đi được và niềm nở tiếp Vronxki.
Bằng lời lẽ chuẩn bị sẵn, nàng kể chuyện hôm đó cho chàng nghe và nêu ra
dự định về nông thôn.
- Anh biết không, ý nghĩ đó nảy ra gần như là một cảm hứng vậy, - nàng
nói. Làm sao cứ phải ở đây để đợi li dị? Ta vẫn có thể ở nông thôn như
thường. Em không chờ được nữa. Em không hi vọng, cũng không muốn
nghe nói tới chuyện li dị nữa. Em đã quyết định là tất cả cái đó từ nay sẽ
không ảnh hưởng gì đến đời em. Anh đồng ý như thế không?
- Ồ, có chứ! - chàng nói, lo lắng nhìn khuôn mặt xúc động của nàng.
- Các anh đã làm gì? Có những ai đến? - nàng hỏi sau một lúc im lặng.
Vronxki kể tên các quan khách.
- Tiệc sang lắm, sau đó bơi thuyền và mọi chuyện đều khá thú vị, nhưng ở
Moskva, cái gì cũng dính chút lố bịch. Tự dưng một bà, giáo sư dạy bơi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.