ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 107

Tôi đã nói rồi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì không bị trúng chiêu. Mọi

chuyện dễ xử hơn hẳn. Hầu hết đám con gái cười lăn cười bò với những trò
đùa của St.Clair và tìm cớ để nhẹ nhàng bám vào cánh tay cậu. Để chạm
vào cậu. Còn tôi thì toàn tranh luận, trợn cả mắt lên và cư xử hững hờ. Khi
va phải cánh tay của St.Clair, tôi liền đẩy nó ra. Vì bạn bè sẽ hành động như
vậy.

Thêm vào đó, trong đầu tôi còn thứ quan trọng hơn: phim ảnh.

Tôi đã ở Pháp được một tháng và dù đã đi thang máy lên đỉnh Eiffel

(Mer đưa tôi lên trong lúc St.Clair và Rashmi đợi ở bãi cỏ bên dưới –
St.Clair lấy lý do sợ rơi xuống còn Rashmi từ chối làm công việc của hướng
dẫn viên), dù đã đi bộ lên đài quan sát của Khải Hoàn Môn (dĩ nhiên Mer
lại dẫn tôi trong khi St.Clair ở dưới và dọa sẽ đẩy Joph cùng Rashmi vào
vòng xuyến giao thông hỗn loạn) thì tôi vẫn chưa thể đến rạp chiếu phim.

Thật ra tôi vẫn chưa rời khỏi khuôn viên trường. Khá là nhục nhã nhỉ.

Nhưng tôi đã có một kế hoạch. Trước tiên, tôi sẽ thuyết phục ai đó đến

rạp phim cùng mình. Sẽ không quá khó khăn vì ai cũng thích phim ảnh cả.
Khi đó tôi sẽ ghi chú mọi lời nói cùng hành động của họ để sau này có thể
một mình thoải mái trở lại rạp phim đó. Và một rạp phim thì vẫn đỡ hơn
không có rạp nào.

“Rashmi. Tối nay cậu làm gì?”

Tụi tôi đang chờ đến tiết Cuộc sống. Tuần trước, cả lớp đã được học về

tầm quan trọng của việc sử dụng thực phẩm bản địa, còn trước đó là cách
viết tiểu luận xin vào đại học. Chả biết hôm nay học sẽ bày ra trò gì. Chỉ có
Meredith và Joph là vắng mặt vì Joph học lớp mười một còn Mer đang học
lớp ngoại ngữ tăng cường – tiếng Tây Ban Nha nâng cao. Chỉ để cho vui.
Rõ hâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.