ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 220

mình chẳng khác nào con điên, mặt thì lấm lem kem trị mụn còn trên người
đang mặc bộ nỉ in hình Người Dơi.

“Không thể nào.” St. Clair hớn hở. “Cậu ngủ quên hả? Mình đã đánh

thức cậu hả?”

Tôi sụp xuống cuống cuồng vơ vét quần áo vào va-li.

“Cậu vẫn chưa đóng gói đồ đạc hả?”

“Mình đã định sáng nay sẽ làm nốt mà! CẬU CÓ CHỊU GIÚP KHÔNG

HẢ?” Tôi kéo khóa nhưng nó bị vướng vào hình con dơi màu vàng. Tôi
tuyệt vọng gào lên.

Chúng tôi sẽ lỡ chuyến bay và đó là lỗi của tôi. Ai biết bao giờ chuyến

bay tiếp theo sẽ cất cánh chứ! Chúng tôi sẽ kẹt lại đây cả ngày, tôi sẽ không
kịp tham dự buổi biểu diễn của Bridge và Toph. Mẹ St. Clair sẽ khóc như
mưa khi bác đến bệnh viện để tiếp nhận xạ trị trong lần đầu mà không có
con trai bên cạnh vì bị mắc kẹt ở một sân bay cách nhà nửa vòng trái đất và
đó là LỖI CỦA TÔI.

“Được rồi, được rồi.” Cậu nắm dây khóa và giật nó ra khỏi chiếc quần

ngủ của tôi. Tôi phát ra tiếng kêu pha trộn giữa rên rỉ và gào thét. Cuối
cùng, chiếc vali đã chịu tuột ra và St. Clair đặt tay lên vai tôi. “Mặc quần áo
vào. Rửa mặt đi nhé. Mình sẽ lo phần còn lại.”

Đúng đúng, làm từng việc một. Tôi có thể làm được. Tôi có thể làm

được.

HAIZZ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.