ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 234

phê. “Bây giờ con uống cà phê nữa à?” Mẹ tỏ ra ngạc nhiên và đưa tách cho
tôi.

Tôi nhún vai. “Mọi người ở trường đều uống cà phê ạ.”

“Mẹ hy vọng con vẫn uống sữa.”

“Như thằng Sean đang uống sữa sao mẹ?”

Mẹ nghiến răng. “Hôm nay là dịp đặc biệt. Chị gái nó về ăn mừng Giáng

sinh.” Mẹ chỉ vào lá cờ Canada trên ba-lô của tôi. “Cái đó là sao?”

“St. Clair bạn con đã mua cho con. Để con không cảm thấy lạc lõng.”

Mẹ nhướng mày trong lúc vòng xe ra đường. “Ở Paris có nhiều người

Canada lắm hả con?”

Mặt tôi nóng ran. “Có một dạo con cảm thấy ngu ngốc thế nào ấy. Giống

những du khách Mỹ mang giày thể thao trắng và quàng máy ảnh quanh cổ.
Vậy nên bạn ấy mua nó cho con để con không cảm thấy xấu hổ vì là người
Mỹ.”

“Là người Mỹ không có gì đáng xấu hổ cả,” mẹ tôi cáu kỉnh.

“Chúa ơi, mẹ à, con biết chứ. Ý con là... thôi quên việc đó đi.”

“Có phải bạn con là cậu bé người Anh có bố là người Pháp không?”

“Chuyện đó thì có liên quan gì?” Tôi nổi giận. Tôi không thích điều mẹ

đang ám chỉ. “Hơn nữa cậu ấy là người Mỹ. Cậu ấy được sinh ra ở đây. Mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.