ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 92

“Cậu có nghiêm túc không vậy?” Tôi không thể kìm nén nụ cười gian

xảo trên gương mặt. “Ý cậu là có chuyện mình biết làm nhưng cậu thì
không?”

Cậu cười lại với tôi. “Choáng lắm hả? Nhưng mình không bao giờ có

nhu cầu lái xe. Hệ thống chuyên chở ở đây, ở San Francisco hay ở London
đều vô cùng thuận tiện.”

“Vô cùng thuận tiện cơ đấy.”

“Thôi ngay đi.” Cậu lại cười. “Này, biết vì sao họ gọi nơi này là khu

Latin không?”

Tôi nhướng mày.

“Nhiều thế kỷ trước, sinh viên ở La Sorbonne đã ở phía đó.” Cậu chỉ tay.

“Nó là một trong những trường đại học lâu đời nhất thế giới. Sinh viên ở đó
được dạy và nói chuyện bằng tiếng Latin. Thế là cái tên đó được sử dụng
luôn.”

Một chút phòng bị. “Toàn bộ câu chuyện có vậy thôi hả?”

“Ừ. Nhảm nhỉ.”

Chúng tôi ngoặt vào một góc đường và nó kìa – sông Seine! Ánh sáng

thành phố phản chiếu lấp lánh trong những con sóng nước. Tôi nín thở. Quá
lộng lẫy. Các cặp tình nhân sánh bước dọc bờ sông, người bán sách bày ra
những thùng giấy gồm sách bìa mềm và tạp chí cũ. Một người đàn ông râu
đỏ gảy đàn ghi-ta và hát lên một giai điệu não nề. Chúng tôi lắng nghe độ
một phút rồi St. Clair ném vài euro vào hộp đựng đàn của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.