ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 29

cười đáp. Tôi nghĩ ông muốn theo gánh xiếc là để cho vui thôi. Tại sao ông
không theo?

- Vì bố cô cho tôi vào làm với ông ấy, mặc dù sau này mới cho. Có lẽ khi ấy
tôi không có tinh thần tiến thủ, nên họ không cho tôi theo. Tôi không biết
có phải thế không, nhưng tôi không có tham vọng như cô. Chỉ nghĩ đến
những năm theo học trường y thôi, tôi cũng đã rùng mình lo sợ rồi. Tôi lười
lắm, không làm bác sĩ được.

- Tôi không tin thế, - nàng vui vẻ đáp. - Nhưng tôi thì thích làm bác sĩ. -
Mắt nàng sáng lên khi nói thế.

- Ai biết chuyện tương lai, có thể ngày nào đấy cô sẽ dùng kiến thức mình
đã học trong sách để áp dụng vào công việc từ thiện. Đây là công việc rất
cao quí. - ít ra Josiah khâm phục nàng vì đã làm thế.

- Họ không để cho tôi làm nhiều việc đâu, - nàng nói với vẻ thất vọng.

- Cô muốn làm việc gì? - Anh hỏi.

- Tôi khâu vá rất đẹp, mọi người thường nói thế. Tôi muốn có lúc sẽ được
khâu các vết thương cho bệnh nhân. Tôi tin mình có thể làm được việc này.
- Josiah có vẻ sửng sốt khi nghe nàng nói, rồi cười xòa.

- Mong sao tôi không bị đứt tay trước mặt cô, nếu không chắc cô sẽ lấy kim
chỉ trong túi ra để khâu cho tôi.

- Tôi sẽ rất sung sướng được làm thế, - nàng đáp, cười với anh, nụ cười tinh
nghịch.

- Chắc sẽ có người giữ cho cô bận việc, thưa cô Worthington, nếu không, cô
sẽ ngứa ngáy tay chân mà làm chuyện nghịch ngợm ấy.

- Chuyện nghịch ngợm trong y học rất hợp với tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.