ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 145

“Một tháng trước bố Roddy mất nên nó phải lên thị trấn sống với dì. Mẹ

nó mất nhiều năm rồi. Rồi Jake Millison mua lại trang trại. Nhưng căn nhà
sắp bị đập bỏ. Có lẽ dì nó sẽ không cho nó giữ con chó đâu. Con chó đó
chẳng hay ho gì nhưng Roddy vẫn cứ tưởng nó ghê gớm lắm ấy.”

“Không biết nó muốn bán con chó bao nhiêu nhỉ. Tao chỉ có một đô la

thôi,” Jem nói.

“Chắc điều nó muốn nhất là một mái nhà tử tế cho con chó,” Craig nói.

“Nhưng bố mày sẽ cho mày tiền mua mà, đúng không?”

“Phải. Nhưng tao muốn mua một con chó bằng tiền của mình,” Jem nói.

“Lúc ấy sẽ có cảm giác như là chó của tao hơn.”

Craig nhún vai. Bọn trẻ nhà Bên Ánh Lửa đó thật ngộ. Ai trả tiền mua một

con chó già thì có gì quan trọng đâu?

Chiều hôm ấy bố chở Jem xuống trang trại Crawford cũ kỹ nghèo nàn,

mục nát thì thấy Roddy Crawford cùng con chó của cậu. Roddy là một cậu
bé trạc tuổi Jem... một cậu bé xanh xao, tóc thẳng màu nâu đỏ và cả xứ tàn
nhang; chú chó của cậu có hai tai nâu mịn màng, mũi nâu đuôi nâu và đôi
mắt nâu dịu đẹp chưa từng thấy. Khoảnh khắc Jem thấy chú chó thân yêu
đó, với một sọc trắng chạy dọc trán tách ra làm đôi giữa hai mắt rồi viền
quanh cái mũi, cậu đã biết rằng mình phải có chú.

“Mày muốn bán con chó hả?” cậu hỏi hăm hở.

“Tao không muốn bán nó,” Roddy nói buồn thiu. “Nhưng Jake nói tao

phải bán đi nếu không ông ta trấn nước nó. Ông ta nói dì Vinnie sẽ không
chịu nuôi chó trong nhà.”

“Mày muốn bán nó bao nhiêu?” Jem hỏi, sợ rằng sẽ nghe nêu một cái giá

cao đến không mua được.

Roddy hớp hơi một cái rõ to. Cậu đưa con chó ra.

“Đây, lấy nó đi,” cậu bé nói giọng khào khào. “Tao không bán nó đâu...

tao không bán đâu. Tiền không bao giờ mua được Bruno. Nếu mày cho nó
một mái nhà tử tế... và đối tốt với nó...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.