ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 249

một phần của cô...không hiểu sao, một cách kỳ lạ nào đó, cô đã tin nó. Cô
bé sẽ không đời nào kể cho ai nghe về giấc mơ ấy đâu ngay cả là mẹ. Đó là
báu vật đặc biệt của cô, bí mật không thể tách rời của cô, không có nó cô sẽ
không còn hình dung được đời sống đang diễn ra nữa. Cô bé thích một
mình trốn đi mơ màng về Tiểu Thư Có Đôi Mắt Huyễn Hoặc hơn là chơi
trong Thung Lũng Cầu Vồng.

Anne đã nhận thấy khuynh hướng này nên có phần lo lắng. Nan đang trở

nên thái quá như vậy. Gilbert muốn cho cô bé lên Avonlea chơi, nhưng Nan,
lần đầu tiên, thiết tha nài nỉ để không phải đi. Cô bé không muốn xa nhà, cô
nói với vẻ thật tội nghiệp. Còn với mình cô bé tự nhủ cô sẽ chết mất nếu
phải xa Tiểu Thư Có Đôi Mắt Huyễn Hoặc yêu kiều buồn bã kỳ lạ. Đúng,
Mắt Huyễn Hoặc chưa bao giờ đi đâu ra khỏi nhà. Nhưng một hôm nào đó
biết đâu nàng ra ngoài, nên nếu Nan đi vắng thì cô bé sẽ bỏ lỡ không được
thấy. Được thoáng thấy nàng một cái thôi thì tuyệt vời biết chừng nào! Chao
ôi, con đường nàng bước chân qua thôi cũng sẽ được lãng mạn mãi. Cái
ngày điều đó xảy ra cũng sẽ khác với mọi ngày khác. Cô bé sẽ khoanh tròn
nó trong lịch. Giờ Nan đã đến mức độ chỉ mong sao được nhìn thấy nàng dù
chỉ một lần thôi. Cô bé biết khá rõ phần nhiều những gì mình hình dung về
nàng chỉ là tưởng tượng. Nhưng cô bé không nghi ngờ chút gì là Thomasine
Fair trẻ trung và yêu kiều, độc ác và quyến rũ… Đến lúc này thì Nan tin
chắc mình đã nghe Susan nói vậy và chừng nào nàng còn như vậy thì Nan
còn tiếp tục tưởng tượng ra mãi bao điều về nàng.

Nan gần như không tin vào tai mình khi một sáng nọ Susan nói với cô:

“Bà muốn gửi một gói đồ cho Thomasine Fair ở nhà cũ MacAllister. Đêm

qua bố cháu cầm trên thị trấn về. Chiều nay cháu chạy đi đưa nó nhé, cục
cưng?”

Thế thôi sao! Nan nín thở. Có phải cô bé sẽ được đi không? Có thật những

giấc mơ trở thành hiện thực như thế không? Cô bé sẽ được nhìn thấy NGÔI
NHÀ ÂM U. cô bé sẽ gặp Tiểu Thư Có Đôi Mắt Huyễn Hoặc độc ác xinh
đẹp của mình. Thấy nàng thật... có lẽ nghe nàng nói... có lẽ… ồ, tuyệt
diệu,... chạm bàn tay mảnh mai trắng muốt. Còn mấy con chó săn cáo và đài
phun nước và những thứ khác nữa, Nan biết mình đủ tưởng tượng ra thôi
nhưng chắc thực tại cũng sẽ tuyệt vời như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.