ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 52

“Để tớ chỉ cậu chơi đánh chuyền nhé,” Alice nói, “và cho cậu mượn con

chuột túi nhồi bông của tớ.”

Đến giờ ngủ thì Walter thấy mình được đưa vào phòng ngủ nhỏ ở cuối

hành lang một mình. Bà Parker đã chu đáo để lại cho cậu một cây nến và
một cái gối ấm, vì đêm tháng Bảy lạnh đến khó hiểu, như đôi khi một đêm
hè ở các tĩnh miền Đông vẫn thế. Gần như thể sẽ có sương giá vậy. Nhưng
Walter không tài nào ngủ được, dù cho con chuột túi nhồi bông của Alice
vẫn ấp bên má cậu. Ôi, giá mà cậu đang nằm trong phòng mình ở nhà, có
cửa sổ lớn nhìn ra Glen và cửa sổ nhỏ, có riêng một mái che nhỏ xíu, nhìn
ra cây hồng tùng! Mẹ sẽ vào đọc thơ cho cậu nghe giọng thật dịu dàng...

“Mình là con trai lớn rồi... mình sẽ không khóc... mình sẽ khônggg...” Bất

giác nước mắt trào ra. Chuột túi nhồi bông để mà làm gì kia chứ? Cậu cảm
giác như mình đã xa nhà biết bao năm rồi.

Một lát sau mấy đứa kia từ công viên về và thân ái ùa vào phòng cậu ngồi

trên giường nhai táo.

“Nãy giờ mày khóc hả, cưng,” Andy giễu. “Mày đúng là một cô bé dễ

thương. Cục cưng của mẹ!”

“Cắn miếng đi, nhóc,” Bill nói, đưa ra mời trái táo đã gặm hết nửa. “Rồi

vui lên đi. Mẹ mày có đỡ hơn thì tao cũng không ngạc nhiên đâu... tức là
nếu bà ấy có thể chất.”

“Bố nói nếu không có thể chất thì bà Stephen Flagg đã chết nhiều năm

trước rồi. Mẹ mày có không?”

“Dĩ nhiên là có,” Walter nói. Cậu chẳng biết thể chất là gì, nhưng nếu bà

Stephen Flagg có thì mẹ cũng phải có.

“Bà Ab Sawyer chết tuần rồi còn mẹ của Sam Clark thì chết tuần trước

nữa,” Andy nói.

“Họ chết trong đêm,” Cora nói. “Mẹ nói hầu hết mọi người chết trong

đêm. Em mong em thì không vậy. Tưởng tượng ta phải lên thiên đường
trong bộ đồ ngủ xem!”

“Mấy đứa! Mấy đứa! Về giường ngủ đi,” bà Parker kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.