ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 57

chờ cho nó đi qua, khiếp đảm sợ bác sĩ Parker phát hiện ra cậu bỏ đi nên
đuổi theo. Có lúc cậu dừng lại chỉ vì khiếp sợ thứ gì đó đen thui lông lá
ngồi bên vệ đường. Cậu không đi ngang qua mặt nó được đâu... cậu không
thể nhưng cậu đã đi. Đó là một con chó đen thui to tướng... có phải chó
không?... nhưng cậu cũng đi qua nó rồi. Cậu chẳng dám chạy vì sợ nó rượt
theo. Cậu len lén liều nhìn ra sau... nó đã đứng lên rồi phóng như bay về
phía đối diện. Walter đưa bàn tay nhỏ xíu nâu nâu lên úp mặt thì thấy tay
cậu ướt rượt mồ hôi.

Một vì sao lặn trên bầu trời trước mặt cậu, reo rắc những đốm lửa khắp

nơi. Walter nhớ đã nghe dì Kitty già nói rằng khi một vì sao lặn là có người
qua đời. Có phải là mẹ không? Từ nãy giờ cậu đã cảm thấy hai chân sẽ
không đưa cậu đi thêm được bước nào nữa, nhưng nghĩ thế cậu lại dấn
bước. Giờ cậu lạnh đến độ gần như không còn thấy sợ nữa. Có phải cậu sẽ
không bao giờ về tới nhà? Từ lúc cậu rời Lowbridge dường như cũng phải
hàng bao nhiêu tiếng đồng hồ trôi qua rồi.

Chính xác là ba tiếng đồng hồ. Cậu lẻn ra khỏi nhà Parker lúc mười một

giờ. Mà giờ là hai giờ. Khi Walter nhận ra mình đang đứng trên con dốc
chạy xuống Glen thì cậu bật nức nở vì nhẹ nhõm. Nhưng khi cậu bước thấp
bước cao qua làng thì những ngôi nhà im ngủ dường như thờ ơ và xa tít mù.
Họ quên cậu mất rồi. Bất thần một con bò cái kêu ồ ồ về phía cậu qua hàng
rào khiến Walter nhớ là ông Joe Reese có nuôi một con bò đực dữ tợn. Chỉ
vì hoảng sợ mà cậu cắm đầu cắm cổ chạy một hơi đến tận ngọn đồi dẫn về
cổng Bên ánh Lửa. Cậu về tới nhà rồi... ôi, cậu đã về tới nhà!

Thế rồi cậu dừng phắt lại, run bần bật, một cảm giác hãi hùng vì cảnh

quạnh hiu trùm lên cậu. Cậu những tưởng sẽ thấy ánh đèn ấm áp, thân thiện
ở nhà. Nhưng ở Bên ánh Lửa chẳng có ngọn đèn nào cả!

Thật ra nếu có thể nhìn ra được thì cậu sẽ thấy có một ngọn đèn trong

phòng ngủ đằng sau, chỗ cô y tá ngủ cùng cái nôi em bé bên giường. Nhưng
Bên ánh Lửa gần như tối om như căn nhà bỏ hoang và điều đó làm Walter
mất hết can đảm. Cậu chưa hề thấy, chưa hề hình dung, Bên ánh Lửa tối om
ban đêm.

Nghĩa là mẹ chết rồi!

Walter nháo nhào chạy lên lối đi, băng qua cái bóng lầm lì của ngôi nhà

trên bãi cỏ, đến cửa trước. Cửa khóa. Cậu gõ yếu xìu... cậu không với tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.