ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 96

“Ít ra ông ta cũng là tín đồ Giáo hội Trưởng lão,” cô Cornelia nói, như thể

điều đó bù đắp được nhiều lắm. “Ôi, ta phải đi thôi. Ta thấy nếu ở ngoài
sương lâu thì ta sẽ bị chứng đau dây thần kinh hành hạ.”

“Để cháu tiễn cô ra cổng.”

“Cháu mặc chiếc váy ấy bao giờ trông cũng như nữ hoàng ấy, Anne

cưng,” cô Cornelia nói đầy ngưỡng mộ nhưng không ra đâu vào đâu cả.

Anne gặp Owen và Leslie Ford ở cổng nên đưa họ về lại hàng hiên. Susan

đã đi lấy nước chanh cho bác sĩ cùng đám trẻ sung sướng và buồn ngủ vừa
từ Vùng Lòng Chảo kéo về.

“Lúc đánh xe vào bố nghe thấy bọn con làm ồn kinh khủng,” Gilbert nói.

“Chắc cả làng cả nước nghe được mất.”

Persis Ford vừa lắc lắc mấy lọn tóc quăn dày màu mật ra sau vừa thè lưỡi

với anh. Persis là cục cưng của “chú Gil”.

“Bọn cháu chỉ bắt chước mấy thầy tu đạo Hồi hú thôi mà nên dĩ nhiên bọn

cháu phải hú chứ,” Kenneth phân trần.

“Nhìn áo xống của con xem,” Leslie nghiêm khắc nhắc nhở.

“Con ngã vào bánh sô cô la của Di đấy,” Kenneth nói, giọng rõ là mãn

nguyện. Cậu bé ghét mấy cái áo sạch tinh hồ cứng mà mẹ bắt cậu mặc mỗi
khi đến Glen.

“Mẹ yêu ơi,” Jem nói, “cho con mấy chiếc lông đà điểu cũ trên gác xép để

đính sau quần làm đuôi được không? Mai bọn con sẽ làm xiếc mà con là đà
điểu. Bọn con sẽ có cả voi nữa.”

“Con có biết mỗi năm phải tốn sáu trăm đô để nuôi một con voi không?”

Gilbert nói nghiêm trang.

“Voi tưởng tượng thì không tốn gì cả đâu,” Jem kiên nhẫn giải thích.

Anne cười. “Nhờ trời ta chưa bao giờ phải tiết kiệm trong thế giới tưởng

tượng.”

Walter không nói gì. Cậu hơi mệt nên hoàn toàn bằng lòng ngồi xuống

cạnh mẹ trên mấy bậc thềm rồi ngả đầu lên vai mẹ. Leslie Ford nhìn cậu và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.