ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 95

kỳ quặc của chị ta. Sao chị ta không thể đi lễ và làm người đúng mực như
đám còn lại chúng ta ở Bốn Làn Gió? Nhưng không, chị ta phải lập nên một
tôn giáo riêng cho mình, trong đó có ‘bói Kinh Thánh’. Mùa thu năm ngoái
con ngựa quý giá đó bị bệnh... cũng bốn trăm đô la là ít... thay vì cho mời
bác sĩ thú y ở Lowbridge đến chị ta lại ‘bói Kinh Thánh’, rồi lôi ra được
một câu... ‘Đức Chúa đã ban cho, đức Chúa lại cất đi. Đáng ngợi khen danh
đức Chúa trời.’ Vậy là chị ta không mời bác sĩ thú y nên con ngựa chết. Chị
ta thích hiểu câu ấy như vậy, Anne cưng ạ. Ta gọi đó là bất kính. Ta nói
thẳng với chị ta như vậy nhưng câu trả lời ta nhận được là một cái nhìn
khinh miệt. Chị ta cũng không chịu gắn điện thoại. ‘Cô nghĩ tôi định nói
chuyện vào cái hộp trên tường sao?’ chị ta nói thế trong khi ai ai người ta
cũng gắn cả.”

Cô Cornelia dừng, hết cả hơi. Những thói kỳ quái của bà chị chồng luôn

làm cô mất kiên nhẫn.

“Alden không giống mẹ chút nào,” Anne nói.

“Alden giống bố... trên đời chưa bao giờ có người đàn ông nào tử tế hơn.

Vì sao anh ấy lại chịu cưới Mary thì nhà Elliott chưa bao giờ hiểu được. Dù
họ mừng rơn khi gả được chị ta đi suôn sẻ như vậy... chị ta từng là cô gái
cao lêu đêu và gàn dở. Dĩ nhiên chị ta có lắm tiền... dì Mary để lại tất cả cho
chị ta... nhưng đó không phải là lý do, George Churchill thật lòng yêu chị
ta. Tôi chẳng hiểu sao Alden chịu đựng được mấy thói ngúng nguẩy của mẹ
nó; nhưng cậu ta là đứa con trai ngoan.”

“Cô biết cháu vừa chợt nghĩ ra điều gì không, cô Cornelia?” Anne vừa nói

vừa mỉm cười tinh quái. “Alden và Stella mà phải lòng nhau thì chẳng phải
tốt đẹp sao?”

“Chuyện đó khó lắm, mà dù có đi nữa hai đứa cũng không đi tới đâu đâu.

Mary sẽ chia rẽ đôi trẻ còn Richard thì sẽ mời một anh nông dân quèn ra
cửa ngay, mặc dù chính hắn giờ cũng là nông dân. Nhưng Stella không phải
kiểu con gái Alden thích... cậu ta thích mấy đứa tươi cười mặt đỏ phừng ấy.
Stella cũng không để ý đến mẫu người như cậu ta đâu. Tôi nghe nói ông
mục sư mới ở Lowbridge đang nhìn con bé đắm đuối.”

“Chẳng phải ông ta khá xanh xao mà lại còn cận thị. Mắt ông ta còn lồi

nữa”, Susan nói. “Khi ông ta cố trông ra vẻ tình cảm thì chắc là đáng sợ
lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.