ANTHEM BÀI CA CHO TÔI (BÀI CA TƯ TƯỞNG) - Trang 39

Khi ngọn lửa bùng lên, có một việc xảy ra mà không ai khác thấy trừ

chúng ta, nếu không chúng ta đã không còn được sống tới hôm nay. Có lẽ
nó chỉ xảy đến cho riêng chúng ta. Đối với chúng ta dường như đôi mắt của
Kẻ Tội đồ đã chọn chúng ta trong đám đông hôm ấy để nhìn thẳng vào mắt
chúng ta. Trong đôi mắt ấy không hề có chút đau đớn hay chút nhận thức
nào về nỗi đau xác thịt. Chỉ có trong đó một niềm hân hoan, và tự hào, niềm
tự hào thiêng liêng hơn cả niềm tự hào làm người. Và dường như đôi mắt
ấy đang cố nói gì đó với chúng ta qua ngọn lửa, để gửi vào mắt chúng ta
một từ gì đó không thanh âm. Và dường như đôi mắt ấy đang van nài chúng
ta gìn giữ cái từ ấy, đừng để nó trôi vuột khỏi chúng ta và khỏi trái đất này.
Nhưng ngọn lửa đã dâng cao trước khi chúng ta kịp đoán được từ ấy…

Cái từ ấy là gì? Trong chúng ta cứ mãi cháy bỏng câu tự vấn, dẫu chúng

ta có phải bị thiêu như vị Thánh giàn hỏa kia, chúng ta cũng vẫn cứ muốn
biết, cái từ Bất Khả thốt ấy là gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.