ANTHEM BÀI CA CHO TÔI (BÀI CA TƯ TƯỞNG) - Trang 43

Chương 4

Nhiều ngày trôi qua cho tới khi chúng ta có thể nói chuyện với Kim

Nhân trở lại. Nhưng hôm đó bầu trời chuyển trắng lóa, như thể mặt trời vừa
mới nổ tung làm bung những lưỡi sáng ra khắp cả không trung. Những cánh
đồng nằm lặng ngắt không chút sinh khí, và bụi trên các con đường trắng
lòa cả mắt. Thế nên đám phụ nữ làm việc trên đồng bị mệt lử. Công việc trì
trệ hẳn, và khi chúng ta tới nơi thì họ còn ở cách xa đường cái nhiều lắm.
Ấy vậy mà Kim Nhân đã đứng một mình bên hàng cây, chờ đợi. Chúng ta
dừng lại và thấy đôi mắt ấy, vốn cứng cỏi và đầy khinh miệt đối với thế
giới, đang nhìn chúng ta như thể sẽ nghe theo bất cứ lời lẽ nào mà chúng ta
có thể nói ra.

Và chúng ta nói:

"Trong đầu chúng ta có một cái tên dành cho ngươi đó, Tự do 5-3000."

"Tên đó là gì vậy?" chúng hỏi.

"Kim Nhân."

"Khi nghĩ về ngươi chúng ta cũng đâu có gọi ngươi là Bình đẳng 7-

2521 đâu."

"Ngươi đặt cho chúng ta tên gì vậy?"

Ngước nhìn chúng ta, họ ngẩng cao đầu và đáp:

"Bất khả Chiến bại."

Chúng ta không nói nên lời mất một lúc lâu. Lát sau chúng ta bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.