ANTHEM BÀI CA CHO TÔI (BÀI CA TƯ TƯỞNG) - Trang 55

của các đồng chí của chúng ta, và không hề có lối về cho chúng ta, cũng
không có cứu chuộc.

Chúng ta biết rõ những điều này, nhưng chúng ta không bận tâm. Chúng

ta không còn bận tâm gì nữa trên trái đất này. Chúng ta mệt.

Duy chỉ có chiếc hộp thủy tinh dưới đôi cánh chúng ta là đang tiếp bồi

dũng khí cho chúng ta. Chúng ta đã nói dối với chính mình. Chúng ta đã
không hề kiến tạo chiếc hộp ấy vì sự tốt đẹp cho các đồng chí của chúng ta.
Chúng ta tạo ra nó vì chính nó. Tự thân nó đã ở trên tất cả các đồng chí của
chúng ta, và sự thật của nó đứng trên sự thật của họ. Tại sao chúng ta phải
phân vân về điều này? Chúng ta đâu còn sống bao nhiêu ngày nữa. Giờ
chúng ta đang đi về phía những con thú nanh nhọn lẩn quất đâu đó giữa
rừng cây tĩnh lặng này. Chúng ta chẳng có gì để nuối tiếc ở phía sau.

Thế rồi một cơn đau chợt nhói lên. Chúng ta nghĩ tới Kim Nhân. Chúng

ta nghĩ về Kim Nhân, người mà chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Thế
rồi cơn đau qua nhanh. Như vậy là tốt nhất. Chúng ta đang là một thứ quỷ
ám. Sẽ tốt hơn cho Kim Nhân nếu họ quên đi cái tên chúng ta và tấm hình
hài mang cái tên đó.

Nhưng chúng ta đã lường trước cách khiến họ phải ngậm miệng.

"Các người đồng chí của chúng ta!", chúng ta nói, "Vấn đề không phải

ở chỗ chúng ta là ai, cũng không phải ở điều phạm giới của chúng ta. Vấn
đề chỉ là ở các người đồng chí. Đừng nghĩ gì cho chúng ta, vì chúng ta
chẳng là gì cả, nhưng hãy nghe chúng ta nói, vì chúng ta đang mang tới đây
một món quà mà chưa ai có được. Hãy nghe chúng ta nói, vì chúng ta đang
nắm giữ tương lai của loài người trong tay chúng ta."

Thế là họ lắng nghe.

Chúng ta đặt chiếc hộp thủy tinh của chúng ta lên bàn trước mặt họ.

Chúng ta nói về nó, về cuộc tìm kiếm dai dẳng của chúng ta, về đường hầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.