ÁO CƯỚI - Trang 176

“Trước giờ là em đã hiểu lầm Âu Thần. Em từng cho rằng tai nạn xe

của bố mẹ nuôi và Tiểu Trừng sáu năm trước là do một tay anh ấy gây ra,
từng cho rằng ngôi nhà bị thu hồi, em và Tiểu Trừng bị ép đến bước đường
cùng cũng là một tay anh ấy dàn dựng, cho nên em đã hận anh ấy, em đã
quyết tâm quên anh ấy đi, mãi mãi không tha thứ cho anh ấy.”

Doãn Hạ Mạt nói một cách bình thản như thể đang kể câu chuyện của

một người khác.

“Nhưng sau này em biết được, tất cả chỉ là hiểu lầm, Âu Thần chẳng

hề liên can đến những chuyện đó. Là em đã trách nhầm anh ấy, nhưng tình
cảm… tình cảm ngày xưa đó vẫn tồn tại trong tận đáy lòng em…”

Hãy hận em đi…

Rồi quên em đi…

Hãy để một mình cô nhận lấy tất cả báo ứng và trừng phạt của vận

mệnh, hay để anh hoàn toàn bước ra khỏi bóng tối của cuộc đời cô, anh
nhất định sẽ có cuộc sống tốt đẹp…

“Em lừa anh!”

Bàn tay Lạc Hi đang nắm lấy cổ tay cô từ nóng bỏng chuyển sang lạnh

giá, Lạc Hi thẫn thờ buông tay Doãn Hạ Mạt ra, anh lùi lại phía sau một
bước, khuôn mặt trắng bệch như giấy, anh lắc đầu lia lịa.

“Không thể nào… là em đang gạt anh… tuy anh không hiểu lý do vì

sao em lại lấy anh ta.... nhưng người em yêu là anh… bất luận là sáu năm
trước hay bây giờ thì người em yêu vẫn là anh, em chưa bao giờ yêu anh ta!
Tại sao… tại sao lại lấy lý do nực cười như vậy mà gạt anh…”

“Tại sao anh hết lần này đến lần khác cứ đến tìm em vậy?! Chẳng lẽ…

em làm anh tổn thương như thế vẫn chưa đủ sao?! Chẳng lẽ nhất định phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.