ÁO CƯỚI - Trang 342

“Đối với em mà nói, đó chính là hạnh phúc.” Trong đáy mắt Hạ Mạt

có gì đó rất bình yên.

Lạc Hi nhìn cô.

Thực ra anh đã biết từ lâu, bất luận nguyên nhân Hạ Mạt chọn lựa

cùng với Âu Thần kết hôn là gì, một khi đã lấy Âu Thần, thì cô sẽ nỗ lực
trở thành người vợ đảm đang. Âu Thần đã là người thân của cô, trong tâm
trí của cô, người thân mãi mãi lớn hơn tình yêu.

Vì vậy Lạc Hi sớm biết mình đã thua cuộc.

Không phải thời khắc này, mà là lúc cô quyết định kết hôn cùng Âu

Thần, anh đã thực sự thua rồi.

“Vậy thì… em đã lúc nào từng yêu anh không…”

Trong sự lấp lánh của những bông hoa tuyết rơi, Lạc Hi vẫn đứng đó,

tiếng nói như thể từ trong cổ họng dồn ra, đôi môi anh trắng bệch như giấy.
Trong lòng Doãn Hạ Mạt đau xót, trầm lặng lúc lâu cô hạ giọng nói:

“Đã từng yêu.”

Trong không trung, những bông tuyết xoáy lên như cơn cuồng phong,

từng mảng, từng mảng óng ánh trong suốt. Câu nói của Doãn Hạ Mạt vọng
ra trong đêm tĩnh mịch, trong đáy mắt Lạc Hi dần dần xuất hiện giọt nước
mắt.

“Cứ xem như là lời an ủi, anh cũng vẫn cứ vui.” Chỉ cần câu nói này

cũng đã quá đủ rồi, từ nay về sau, những ngày tháng không có cô bên cạnh,
anh sẽ tiếp tục sống vui vẻ, cô đã từng yêu anh, thực sự đã từng yêu anh.

“Cảm ơn em, Hạ Mạt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.