ÁO CƯỚI - Trang 373

Nói rồi như cơn gió rồng cuốn, mẹ xông ra mở cửa vươn tay kéo Tiểu

Trừng đến đến trước mặt người đàn ông đó.

“Nó là con của anh!”

Người đàn ông đó lạnh lùng nhìn mẹ, không thèm nhìn Tiểu Trừng lầy

một cái, cười nhạt, “Nó không phải là con của tôi, tôi và cô cũng chẳng có
quan hệ gì với nhau!”

Người đàn ông đó đóng cửa “rầm” một cái rồi bỏ đi không ngoái đầu

lại.

Mẹ ngẩn người nhìn cánh cửa từ từ đóng lại, nước mắt giàn giụa trên

khuôn mặt. Hạ Mạt kinh hoàng nhìn mẹ, lại quay sang nhìn Tiểu Trừng,
khuôn mặt nó đầy vẻ sợ hãi, cơ thể bé nhỏ của nó run lên từng cơn.

Sau ngày hôm đó người đàn ông kia không về nhà nữa, đêm đêm mẹ

cũng không đi làm nữa, ngày ngày khóc vùi trong phòng và uống rất nhiều
rượu. Buổi tối, sau khi uống sau, mẹ dắt Tiểu Trừng đi khắp nơi tìm người
đàn ông kia, mặc cho cô bé ngăn cản.

Hạ Mạt không biết mẹ đã dắt Tiểu Trừng đi những đâu, cũng không

biết mẹ có tìm thấy người đàn ông kia không.

Mỗi đêm khuya hoặc sáng sớm về mẹ đều say mèm, mặt mày tả tơi

ướt đẫm nước mắt. Tiểu Trừng giống như một con mèo con sợ hãi, ánh mắt
đầy vẻ hoảng loạn, nó cuộn mình trong vòng tay của cô mà vẫn mơ thấy ác
mộng.

Cuối cùng, mẹ cô cũng từ bỏ ý định đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.