ÁO CƯỚI - Trang 375

“Tiểu Trừng…”

Những suy nghĩ và tâm tư phức tạp khiến cho Hạ Mạt không thể nói

tiếp được nữa, có lẽ vì Tiểu Trừng nói quá đúng, dù cho ông chủ Hạ có xuất
hiện trước mặt Tiểu Trừng vào lúc này đi nữa, dù ông chủ Hạ có nhận Tiểu
Trừng đi nữa, thì cũng có ý nghĩa gì không? Không thể quay lại cuộc sống
của mười mấy năm trước, mẹ cũng không thể sống lại được nữa.

“Anh rể sao chưa đến?” Doãn Trừng cố ý chuyển đề tài nói, “Anh rể

không phải lúc nào cũng bên cạnh chị sao? Sao hôm nay mãi vẫn chưa xuất
hiện nữa? Có phải vì hằng ngày chị đều bên cạnh chăm sóc cho em nên anh
rể ghen rồi”.

“Cốc, cốc”.

Dường như hưởng ứng câu nói của Doãn Trừng, tiếng gõ cửa phòng

bệnh vang lên, Âu Thần tay xách một hộp cơm lớn có bảy ngăn đi vào. Ánh
mắt của Âu Thần đầu tiên dừng lại ở Doãn Hạ Mạt, thấy cô tuy tinh thần
hơi có chút hoảng hốt nhưng giữa hai đuôi mày vẫn giữ được vẻ bình tĩnh,
sau đó Âu Thần mới đưa mắt tới Doãn Trừng.

“Hôm nay em thấy thế nào?”

Âu Thần đặt hộp cơm lên tủ đầu giường, giọng trầm trầm hỏi Doãn

Trừng.

“Em cảm thấy khỏe hơn hôm qua nhiều rồi, Âu Thần lúc nãy còn bàn

bạc với chị sau khi ra viện sẽ làm những gì”. Doãn Trừng cười nói.

“Có kế hoạch gì rồi?”

“Chị nói muốn mở phòng triển lãm tranh cho em nhưng em muốn

triển lãm chỉ có chị thôi là đủ rồi, bởi vì chưa nhất trí, nên đang đau đầu vì
chuyện này đây”. Doãn Trừng đùa nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.