ÁO CƯỚI - Trang 384

của những ngày sau đông chí, thời gian hôn mê của cậu ngày càng dài, và
thời gian tỉnh ngày càng ngắn lại.

Mỗi khi Hạ Mạt trong phòng bệnh, cậu vẫn cứ cực khổ làm bộ rất

khỏe mạnh và vui vẻ, Hạ Mạt cũng dường như không hay biết gì, vẫn vui
vẻ cười nói, như thể cậu có thể hồi phục rất nhanh. Mỗi lần Trân Ân cùng
Tiểu Trừng giả bộ vui vẻ làm cho không khí trong phòng bệnh nhẹ nhàng
đi, cô nhìn Hạ Mạt và Tiểu Trừng cười đùa, trong lòng cô buồn bã như từng
đợt sóng biển cuộn mình trong đêm tối.

Chẳng lẽ cậu có thể qua mặt được Hạ Mạt, Hạ Mạt thật sự không biết

một chút gì hay sao?

Ra khỏi phòng bệnh.

Doãn Hạ Mạt ngồi trên băng ghế dài trước cửa phòng đờ đẫn nhìn

khoảng không cuối hành lang, như toàn bộ sức lực đều bị vắt kiệt. Lúc nãy
đưa ly nước cho Tiểu Trừng, bàn tay cậu em yếu đến mức không cầm nổi
nó. Doãn Hạ Mạt nhắm mắt lại, hàng mi đen hơi run, sắc mặt còn xanh xao
hơn cả Tiểu Trừng.

“Hạ Mạt …”

Trân Ân đi ra lo lắng nhìn Hạ Mạt. Đột nhiên nghe thấy tiếng Trân Ân,

Doãn Hạ Mạt như phản xạ có điều kiện nhanh chóng mở to mắt lên đầy vẻ
sợ hãi.

“Tiểu Trừng …”

Tiểu Trừng đã hôn mê và choáng quá nhiều lần rồi, mỗi lần cấp cứu

trở nên ngày càng gian nan, Âu Thần mời rất nhiều bác sỹ tới, nhưng bác sỹ
nào xem xong bệnh lý cũng lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.