ÁO CƯỚI - Trang 409

Âu Thần tức giận nhìn Trân Ân, lúc sáng anh nhìn thấy Trân Ân làm

gì đó trước tủ lạnh, trong tủ lạnh lẽ ra dự trữ cánh gà rất nhiều, đủ cho
Doãn Hạ Mạt dùng trong nhiều ngày.

“Là tôi đã đem cánh gà đi rồi. Anh xem có phải là có tác dụng rồi ư?

Cô ấy đã có chút phản ứng rồi đó! Đây là một hiện tượng tốt có phải vậy
không?”

Dường như tiếp thêm can đảm cho mình, Trân Ân cố gắng hít thở sâu

mấy lần, sau đó đi đến bên Hạ Mạt, lúc này Hạ Mạt không còn sốt ruột nữa
mà chuyển sang đờ đẫn, Trân Ân thử thức tỉnh Hạ Mạt thêm lần nữa.

“Hạ Mạt, đừng làm món canh gà đó nữa, Tiểu Trừng ăn không được

đâu… Tiểu Trừng ăn không được đâu…Tiểu Trừng chết rồi… người trên
thiên đàng không thể ăn được bất cứ thứ gì của người dưới trần gian
đâu…”

Là có tác dụng rồi ư…

Nhìn hình ảnh Hạ Mạt thẫn thờ đứng trước tủ lạnh, cái bóng vừa dài

vừa đen cong cong in trên mặt đất, vết thương của sự tuyệt vọng trong lòng
Âu Thần ngày càng phình to, sự tuyệt vọng và sợ hãi này xưa nay chưa
từng có.

Nỗi tuyệt vọng vì sợ mất cô trước đây chẳng thấm tháp gì so với nỗi

tuyệt vọng bây giờ cả, Âu Thần nguyện đem tất cả những gì mình có để đổi
lấy sự tỉnh táo cho Hạ Mạt.

Dù là lấy đi tất cả tài sản của mình, dù lấy đi sinh mạng của mình, dù

là… mãi mãi rời xa cô…

Lúc Âu Thần đã có được cô rồi, lúc cô mãi mãi sẽ không rời xa anh,

Âu Thần lại hiểu ra rằng tất cả tình yêu chiếm hữu ích kỷ đối với cô mãi
mãi không thể nào bằng cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.