ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 114

thì đám tay chân của bác tôi cũng có tự do, được cười đùa, trổ ngón nghề
chợ búa và móc túi.

Căn nhà nơi bác tôi ở nằm trong một dãy nhà cao và hẹp xây theo phong

cách đầu triều đại Nữ hoàng Victoria

[30]

bên kia phố Parkway, gần trạm xe

điện ngầm - một nơi nhếch nhác, dơ bẩn và đầy gió của London, một trong
những vùng lân cận có mùa xuân đến muộn và mùa đông đến sớm của
thành phố. Những căn nhà đó thời nay đáng giá hàng đống tiền nhưng hồi
đó ta có thể mua chúng với giá rẻ mạt. Người ta nhốt trong nhà những con
vật nuôi kỳ dị, ngược đời chẳng theo thói thường và những con chó, con
mèo đó trông ốm đói và bị bỏ rơi. Phải mất một lúc ông bác Sándor của tôi
mới xuống hết các bậc cầu thang. Ông mở cửa cho tôi, mặt mày trắng bệch
và thở hổn hển, mặc một chiếc áo len đan màu hạt dẻ có khóa kéo cao và
mang đôi dép bọc nhung dùng để đi trong nhà có họa tiết thêu chỉ xanh da
trời và vàng đồng ở mũi, thứ mà ta đánh cắp từ một khách sạn.

Ông nhìn tôi như thể tôi là một cảnh sát, săm soi dò xét xem tôi có dấu

hiệu mang theo lệnh truy nã hay không.

– Là cháu, Miranda đây, - tôi cất tiếng - bác đã bảo cháu đến mà.
– Vâng, tôi biết rồi - ông nói - cô đừng lo, tôi không quên đâu. Tôi đã

mua tất cả các thứ cần thiết rồi. Thôi, cô vào nhà đi!

Dọc theo hành lang là một dãy cửa, chiếc nào cũng có một con số ở trên

đó. Bác tôi quay lại với công việc kinh doanh bất động sản theo một cách
thức nhỏ lẻ. Ông sở hữu ba căn nhà ở Camden nhưng cho đủ thứ người
thuê phòng ở đó còn mình thì sống tách xa khỏi những căn hộ cho thuê. Tôi
không biết làm cách nào mà ta có thể nhét nhiều căn hộ vào tầng trệt của
một căn nhà như vậy nên định mở miệng hỏi ông. Thế nhưng, bác tôi đã
đẩy tôi về phía trước, bước lên một dãy cầu thang, đi ngang qua một bức
tường có dán giấy nhựa vinyl màu xanh lá cây pha màu đồng, ngang qua
những bức tranh in cảnh săn bắn có đóng khung và lướt qua một mùi sơn
mới. Khung cảnh hoàn toàn chẳng như tôi nghĩ. Đây không phải là một khu
ổ chuột. Đây là một căn nhà tốt, được trang trí dễ chịu. Ý tôi là chẳng có
thứ gì trông gớm ghiếc ở đây cả. Dù nó nhàn nhạt nhưng thường thì người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.