ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 157

về chuyện này. Thế em nghĩ sao về việc phê bình sách? Em có nghĩ việc đó
hợp với mình không?

Tôi có thể làm một nhà phê bình sách, một người phê bình văn học cho

báo chí, và tôi sẽ đi đến các bữa tiệc, gặp gỡ những con người thú vị và
giao lưu kết bạn rồi kiếm được một căn hộ cho riêng mình ở đâu đó! Đột
nhiên trong tôi lại dâng lên một niềm say mê đọc sách trở lại, một nhu cầu
được đắm chìm sâu trong sự nuôi dưỡng của sách. Nhưng tôi có cần phải
làm việc cho tờ Times để được giao một cuốn sách mà bình luận? Liệu
người ta có giao cho tôi một cuốn sách nếu tôi không đóng bảo hiểm và
thuế, nếu tôi có mã số bảo hiểm và mã số thuế khác? Bố tôi có số bảo hiểm
và thuế cùng những tấm thẻ. Ông chủ Morris Axelrod của ông đã làm thẻ
cho ông. Gilbert giải thích với tôi rằng không cần những thứ đó vì tôi sẽ
làm công việc của một người làm nghề tự do mà tự do thì bao trùm cả cái
thế giới này. Vì vậy, nghề tự do là để dành cho tôi.

Với một vẻ biết ơn khiêm nhường, tôi đồng ý để Gilbert lấy ra những

bức tranh mà anh ta đã vẽ tôi thuở tôi 17 tuổi. Chúng tôi cùng ngắm tranh
và anh ta hỏi liệu tôi có còn trông giống như xưa khi tôi trút bỏ quần áo.
Tôi không chắc chắn. Cô gái trong các bức tranh có một thân hình trông
giống như một thân cây đang đâm chồi nảy lộc. Cô ấy đang nảy nở còn đôi
chân của tôi giờ đây đã có nhiều nốt chai sần và những vết sẹo mờ; đôi mắt
dường như trông đã khác hoàn toàn. Tôi nghĩ “chúng ta không nên nói về
những gì mà thời gian đã in dấu lên ta có được không?”, nhưng Gilbert là
người thân mật và là tuýp người mà tôi biết rằng không thể làm hại tôi hay
làm tôi tổn thương. Bộ ngực nhợt nhạt của anh ta sẽ áp vào ngực tôi ấm
nóng. Và thế là chúng tôi lên giường nhưng phần lớn thời gian, tôi cố gắng
nghĩ về một điều khác. Giữa chừng, chiếc đồng hồ đứng to của Gilbert gõ
11 giờ. Tôi nằm ở đó, trên giường, thầm đếm trong đầu từng tiếng chuông.
Xa xa, chiếc đồng hồ Big Ben cũng hòa nhịp điểm theo. Tiếng chuông rè rè
của nó vang vọng khắp thành phố.

Ngày hôm sau, Gilbert về nhà, đem theo một cuốn sách cho tôi đọc phê

bình. Đó là một cuốn tiểu thuyết viết về một phụ nữ trẻ tật nguyền phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.