ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 44

Nhưng tôi không nhúc nhích. Tôi không biết giang mai nghĩa là gì. Tôi

nhẩm từ đó trong miệng, và ghi vào trong óc, để lát nữa, tôi có thể hỏi cuốn
từ điển - quà sinh nhật của bố mẹ tôi tặng cho tôi.

– Nào, Vivien, ra đây với bác Sandy nào. Bác có chocolate cho cháu

đây.

Ông bác tôi mở cái khóa mạ vàng của chiếc túi giả da cá sấu trên tay cô

gái rồi lấy ra một thanh Toblerone to và nặng như một cái búa. “Bác đoán
là cháu chưa bao giờ thấy cái nào như cái này ở cửa hàng ngoài kia. Nó là
chocolate Thụy Sĩ đấy. Cháu biết không, ở đó người ta làm những thanh
chocolate giống hình quả núi!”

– Migigul zolst in henglayhter, by tog zolst du hengen, un bay nacht zolst

du brenen.

– Giờ thì cậu ấy muốn anh biến thành đèn chùm, treo lủng lẳng vào ban

ngày và cháy ban đêm. Ôi, cậu em của tôi!

Bác tôi chộp lấy đũng quần nỉ rồi giật phắt “của quí” của mình lên. Cô

gái bắt đầu cười lớn. Cô ta há miệng, tuôn cả tràng cười the thé và cứ sau
mỗi tràng cười lại ngớp thật sâu lấy hơi. Tôi nhìn thấy được cả bên trong
cái miệng màu hồng của cô ta, cả cái lưỡi to hồng và những vết trám kim
loại trên răng.

– Ông đéo là anh em gì với tôi sất, đồ chó sói! - bố tôi đã phát khùng.

Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ đến vậy. Mi mắt ông căng lồi ra, đẩy tới
tròng mắt kính viền đen bụi bặm của ông. Tôi lùi lại xa hơn về phía cửa
nhưng không hề có ý chạy vụt đi. Tới lúc đó, tôi chưa bao giờ được vào rạp
hát nhưng tôi nghĩ cảnh ở đó hẳn cũng giống như thế này: có quát tháo, gào
thét và có điệu bộ, cử chỉ mạnh bạo. Người ta biến đổi thành một con người
khác.

– Cậu nói gì vậy? - bác tôi hỏi rồi cười lớn, chiếc môi dưới trề rung lên

rung xuống. - Anh với cậu đều cùng được mẹ đẻ ra, đều cùng dòng máu cả.

– Để cho mẹ được yên nghỉ. Đừng có xúc phạm mẹ bằng cái mồm bẩn

thỉu của ông!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.