ÁO MƯA - Trang 42

Ngu Cơ, Naomi và Inoue cười lăn cười bò, Ameko chỉ mỉm cười xã giao.
“Tôi uống say rồi! Tôi muốn tìm đồ ăn! Đâu có đồ ăn nào!”
“Nào nào” cả nửa ngày, có thể thấy trình độ tiếng Trung của hắn kém cỏi
tới mức nào.
Nếu tôi là thầy dạy tiếng Trung của hắn ta, chắc sẽ mổ bụng tự sát cho
xong.

Đầu tiên hắn chu mỏ đưa tới chỗ Naomi, Naomi chỉ cười nhẹ rồi đẩy hắn ta
ra.
Sau đó tới chỗ Inoue, Inouse cũng mỉm cười bỏ chạy.
Nhưng sau đó hắn ta nhảy luôn qua Ngu Cơ, lao thẳng tới Ameko.
Nhìn hắn ta còn biết tránh cao thủ ném tạ Ngu Cơ, tránh cho Ngu cơ đẩy
nhẹ một cái mà chấn thương sọ não,
Tôi mới nhận ra tên tên khốn này rõ ràng là mượn rượu giả điên.
Ameko không dám đưa tay đẩy cậu ta ra, lại không tiện bỏ chạy, chỉ đành
luống cuống chân tay miễn cưỡng né tránh tại chỗ.

"Wa-Da-Si-Wa ngư dân Des

┅┅”

Tôi lấy một cái gối ôm ra làm lưới đánh cá.
“Tôi uống say rồi! Tôi muốn bắt bạch tuộc! Đâu có bạch tuộc nào!”
Tôi tới bên cạnh hắn ta, không chút khách khí đập cái gối ôm xuống đầu.
Ai dám nói con bạch tuộc này say chứ? Bước chân hắn lúc né tránh cực kỳ
nhẹ nhàng uyển chuyển, chẳng khác nào một ninja.

“Cậu...” Hắn có vẻ bực tức, nhìn chằm chằm vào tôi.
“Tôi uống say rồi! Để bạch tuộc chạy mất rồi!” Tôi giả bộ loạng choạng.
“Ha ha ha... Vẫn là bạch tuộc thông minh hơn.” Tín Kiệt vội vàng cười vài
tiếng:
“Ngư dân uống say rồi thì đừng ra biển bắt cá chứ!” Tín Kiệt đẩy nhẹ tôi
một cái.
“Bạch tuộc-san, chúng ta uống một chén nào.”
Trần Doanh Chương cũng lập tức chen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.