ẢO THIÊN THANH - Trang 132

bỏ ba bốn ngày thứ bảy để cày bừa mảnh đất trống cho nàng trồng rau. Hái
mỗi thứ một ít xong trở vào nhà bếp nàng vừa lặt rau vừa xem tivi. Với tay
vặn nhỏ tivi khi nghe chuông reo nàng nhấc điện thoại.
Hi mợ...
Bao giờ cũng vậy, trước khi tan sở Vĩnh đều gọi về nhà.
Mợ có cần Vĩnh mua gì không?
Thanh bật cười vui vẻ.
Mợ không có cần Vĩnh mua gì hết... Mợ chỉ cần Vĩnh về thật gấp để...
Nói tới đó nàng cố tình dừng lại vì biết ông chồng giả của mình sẽ hỏi.
Để làm gì hả mợ...?
Để giúp mợ ăn hết hai con cá nướng..."
Thanh không ngăn được tiếng cười khi nghe bên kia đầu dây điện thoại
Vĩnh reo lên như được mẹ cho quà.
Bây giờ mới ba giờ bốn mươi lăm... Bốn giờ rưởi Vĩnh sẽ trình diện mợ tại
nhà. Mợ đừng ăn hết nghe...
Ok... Mợ chờ... Về trễ là mợ chừa cái xương cho Vĩnh...
Vĩnh bật cười hăng hắc. Gác điện thoại nàng bước ra sân đốt lò than đã
được sửa soạn sẵn từ chiều hôm qua. Trở vào bếp nàng lấy trong tủ lạnh ra
hai con cá rô đã được ướp hồi sáng. Nắng tháng bảy, dù xế chiều vẫn còn
chói chang và vẫn ở trên đọt cây. Trời nóng và không có gió. Đợi cho than
đá bắt đầu đỏ và hết khói Thanh mới đặt cá lên. Trở vào bếp nàng rửa rau
xong bỏ vào rỗ cho ráo nước. Trong lúc chờ Vĩnh về nàng trở ra sân để
canh chừng hai con cá. Mùi nước mắm bốc lên thơm nồng khiến cho nàng
nuốt nước miếng và liên tưởng tới câu chuyện nhà văn Bình Nguyên Lộc
viết mà Vĩnh đưa cho nàng đọc cách đây chừng một tháng. Cá bắt đầu
vàng. Mỡ cá pha nước mắm nhễu xuống than hồng bốc khói thành mùi
thơm đặc biệt làm cho nàng càng thêm đói bụng vì từ sáng tới giờ chỉ ăn có
tô cereal.
Thanh đưa tay xem đồng hồ. 4 giờ 15. Ngay lúc đó nàng thấy xe của Vĩnh
quẹo vào driveway.
Sao Vĩnh về sớm vậy?
Vĩnh đùa khi nghe Thanh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.