ẢO THIÊN THANH - Trang 168

xỉu liền...

Thanh háy ông chồng giả lẻo mép của mình rồi im lặng nhìn ra chỗ Đán
đang chơi đùa với hai con. Gần hai tuần sống với nhau nàng hiểu được một
điều khiến cho nàng buồn. Giữa nàng với Đán có một cái gì ngăn cách và
xa lạ. Sợi dây ràng buộc duy nhất giữa hai người không phải là tình nghĩa
vợ chồng mà là hai đứa con. Dù không yêu, không thương Đán nhưng nàng
lại thương con. Có thể nói nàng thương con nhiều hơn thương chồng. Tình
mẫu tử chính là lý do thúc đẩy nàng năn nỉ Vĩnh bảo lãnh nàng sang Mỹ.
Cũng chính nó là động lực ngăn cản nàng yêu thương Vĩnh dù hai người
sống chung nhà với nhau. Chính nó là yếu tố giúp nàng, đắn đo, cân nhắc
và không sa ngã mỗi khi có dịp đụng chạm thân xác với Vĩnh. Thương con
nàng muốn con mình có một đời sống khá hơn về tinh thần lẫn vật chất.
Thương con nàng muốn chúng nó có một tương lai sáng lạn hơn. Nàng
thương Đán, nhưng nếu không thương con thời tình nghĩa vợ chồng cũng
không đủ sức giúp nàng cưỡng chống lại chuyện nàng yêu Vĩnh.
Hôm nay thứ mấy hả mợ...
Câu hỏi của Vĩnh khiến cho Thanh giật mình. Giơ tay xem đồng hồ nàng
cất giọng buồn buồn.
Thứ tư... Thứ sáu mình sẽ lên máy bay...
Mợ buồn...
Thanh gật đầu nhìn ra chỗ Đán và hai con đang tắm.
Mợ thương hai đứa nhỏ...
Vĩnh thở dài.
Có thẻ xanh rồi mợ có thể làm đơn xin ly dị...

Thanh quay mặt nhìn ông chồng giả của mình đăm đăm khi nghe câu nói
này. Vĩnh im lặng nhìn vào đôi mắt long lanh, ươn ướt lệ cũng đang nhìn
mình với vẻ vui mừng, giận hờn và trách móc. Thật lâu tiếng thở dài mới
thoát ra cùng với câu hỏi.
Vĩnh muốn mợ ly dị à?
Cười gượng Vĩnh trả lời mà khi nghe xong Thanh biết là anh cố tránh trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.