ẢO THIÊN THANH - Trang 182

Chu Sa Lan

ẢO THIÊN THANH

Chương 17

Thanh uể oải đưa tay lên che miệng ngáp xong liếc nhanh đồng hồ đeo tay
của mình. Ann, cô bạn học ngồi cạnh cười cười.
Mệt hả?
Thanh gật đầu thay cho câu trả lời. Ann cười diễu.
Bộ đêm hôm qua ông xã không cho ngủ hay sao mà bây giờ ngáp dài ngáp
vắn dậy...

Thanh đỏ mặt cười im lặng. Nàng không thể nói cho cô bạn học của mình
những điều không thể nói về đời sống vợ chồng kỳ quặc giữa mình với
Vĩnh. Ann, sinh năm 80, cha Việt mẹ Mỹ. Khả ái, duyên dáng, tình tình
hiền hậu và dễ thương do đó nàng được bạn học cảm mến và làm quen. Tuy
nhiên người mà Ann thân nhất chính là Thanh. Giờ đầu tiên của lớp Anh
văn, hai người đàn bà xa lạ, dường như có sự ràng buộc nào đó, đã tự động
ngồi gần nhau rồi thân nhau như chị em ruột. Họ tâm tình với nhau nhiều
thứ cũng như Thanh học được nơi người bạn học nhiều điều mới lạ và lý
thú. Một điều khiến cho Thanh ngạc nhiên là Ann nói tiếng Việt rất giỏi
mặc dù nàng sinh ra và lớn lên ở Mỹ cũng như là người con gái mang hai
dòng máu Việt Mỹ.
Ở nhà bồ nói tiếng gì. Mỹ hay Việt?
Cười hắc hắc Ann trả lời.
Tiếng Việt chứ tiếng gì...
Còn chồng con bồ nói tiếng gì?
Mình nói tiếng Việt thời tụi nó phải nói tiếng Việt. Ba đứa nhỏ mà nói tiếng
Mỹ ở nhà là mình dũa tà mỏ. Thằng chồng của mình mà nói tiếng Mỹ là
mình đục sặc gạch...
Thanh bật cười vì mấy tiếng dũa tà mỏđục sặc gạch của Ann.
Ai dạy bồ mấy danh từ đó?
Ba mình chứ ai. Ổng là lính mà. Má mình, bả nói tiếng Việt còn chì hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.