ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 401

mong đợi buổi hòa nhạc của ông ấy.”

Sau hai câu trò chuyện tùy ý, Silvia không nói gì thêm nữa, cô giữ thái

độ yên lặng tao nhã.

Chờ đến khi đăng ký xong, Silvia đi mấy bước ra phía ngoài thư viện,

cười rồi vẫy vẫy tay thì Lucien mới phát hiện bên ngoài thư viện vẫn luôn
có ba người đang chờ, một người trong số đó thân hình cao ráo, thậm chí
cao hơn Lucien nửa cái đầu, đang đội mũ sa màu đen tương tự như Silvia,
đôi chân thon dài bị cái váy sợi màu đen che phủ, yên lặng đứng ở đó, gần
như giống với một cây trường thương thẳng tắp. Hai người còn lại, một
người là thiếu nữ xinh đẹp đang mặc đồ hầu gái, một người là phu nhân
trung niên cũng mặc váy dài màu đen, dung mạo xinh đẹp thanh lịch bị khí
chất nghiêm túc của bà ấy đoạt mất hào quang.

Bị Lucien nhìn một cái, người phụ nữ trung niên lạnh lùng nhìn qua,

bị đôi mắt xanh xanh nhạt của bà ấy liếc khiến cả người Lucien không nhịn
nỗi mà run lên, rơi vào một loại trạng thái kỳ lạ, sợ hãi, xung quanh biến
thành màu đen trắng, dường như trong mắt bà ta ẩn chứa một đại dương
cuộn trào dữ dội. Hơn nữa như có một con sóng lớn đáng sợ đang đánh về
phía bản thân.

Đầu óc Lucien là một vùng trống rỗng, không biết cô hầu gái đến ôm

sách đi lúc nào, không biết Silvia đi ra lúc nào, cho đến khi vị phu nhân
trung niên đó chỉ còn lại bóng lưng thì thế giới đen trắng xung quanh
Lucien mới khôi phục lại màu sắc. Sau đó nhìn thấy cô gái cao hơn Silvia
một cái đầu, đội nón sa màu đen hình như nghe thấy câu nói nào đó của
Silvia, cô ta quay đầu nhìn Lucien một cái, nụ cười giễu cợt trong mắt lại
xuyên qua mạng che mặt truyền đến trong mắt Lucien một cách rõ ràng,
mọi thứ dường như đã ngưng tụ thành thực chất.

“Hai người này là ai? Thực lực thật đáng sợ!” Sau lưng Lucien đầm

đìa mồ hôi lạnh, đây là nhân vật mạnh nhất mà hiện tại bản thân Lucien

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.