ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 427

Phyllis đứng dậy lẩm bẩm một cách uể oải: “Lotter, tôi nghĩ tôi phải

đến vườn hoa phía sau để yên tĩnh một lát, tôi sắp phát điên rồi.”

Lotter thở dài một hơi: “Tôi cũng đến phòng đàn khác.”

Sau khi chờ họ đi hết thì Lucien mới lặng lẽ thở phào rồi khóa trái cửa

phòng đàn lại, sửa lại một chút hai đoạn giai điệu viết vừa nãy để khiến
chúng có nhiều giai điệu của khúc giao hưởng Định Mệnh hơn. Sau đó nghĩ
gì viết nấy, viết đầy cả mấy trang giấy trắng khiến chúng đầy những giai
điệu giống như rác rưởi.

Đây là cách mà Lucien vừa mới nghĩ ra, dùng một quá trình tuần tự

dần tiến để hoàn thành việc này. Trước tiên khiến bọn họ chấp nhận sự thật
rằng bản thân đang viết nhạc khúc, sau đó dùng giai điệu rác rưởi che lấp,
tiến bộ từng ngày. Đồng thời sự tiến bộ như vậy phải thể hiện trên bản nháp
của nhạc phổ để làm chứng cứ khi bị chất vấn sau này. Chờ khi họ vô thức
cảm thấy trong nhạc khúc mà bản thân viết có không ít giai điệu bùi tai thì
có thể mời Victor nghe khúc giao hưởng Định Mệnh phiên bản dương cầm
mà bản thân đàn tấu và có rất nhiều thiếu sót này, để ngài ấy sửa lại khuyết
điểm trong đó rồi hoàn thiện nhạc khúc và soạn lại thành khúc nhạc giao
hưởng chính thức.

Một thiên tài tiến bộ nhanh chóng một cách rõ ràng, bộc lộ tài hoa âm

nhạc bị che lấp từng chút một sẽ dễ dàng được mọi người chấp nhận hơn
nhiều so với một quái thai đột nhiên lấy ra một khúc giao hưởng chấn động
lòng người, có thể lưu truyền mấy trăm mấy ngàn năm và nói là do bản
thân viết.

Dĩ nhiên thời gian này Lucien cũng dùng thời gian luyện tập nhạc cụ

để luyện đàn tấu khúc giao hưởng Định Mệnh phiên bản dương cầm đó,
tránh đến lúc vì kỹ xảo đàn tấu của bản thân kém mà khiến khúc nhạc nổi
tiếng được xưng là “quán quân của nhạc giao hưởng” này bị những người
như Victor, Lotter, Phyllis không chấp nhận mà từ bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.