ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 489

có phản ứng gì với việc có người gõ cửa, giống như một bức tranh sơn dầu
mất đi màu sắc vậy.

Còn Phyllis, Herodotus và Lane – những người đã nghe thấy việc này

nên chạy qua, đều ngồi trên sô pha bên cạnh trầm mặc, bữa trưa đơn giản
bày trước mặt vẫn còn nguyên, không vơi đi chút nào.

“Ngài Victor đã chốt danh sách nhạc khúc rồi ư?” Lucien hỏi họ.

Lotter, Phyllis và Herodotus đều không buồn trả lời, chỉ có Lane gật

gật đầu: “Đúng vậy, dùng một bản nhạc vốn có.”

Lucien thở hổn hển, nén sự thất vọng và thất bại đang trỗi dậy lại rồi

đi đến trước mặt Victor, hai tay chống lên trên bàn sách nói lớn tiếng:
“Ngài Victor, tôi đã viết ra một bản nhạc rất hay nên hi vọng ngài có thể
nghe thử. Tôi cảm thấy nhất định có thể tạo cảm hứng cho ngài, giúp ngài
viết ra bản nhạc giao hưởng hoàn hảo. Có thể đi đổi lại danh mục nhạc
khúc đã chốt không?”

Sự việc còn có chút hi vọng, Lucien đang khẩn cấp nên ngữ khí và sự

chọn lọc từ ngữ không cân nhắc lắm, hắn tỏ ra rất mệt mỏi, có vài lời cũng
nói quá thẳng thắn.

“Anh viết ra nhạc khúc?” Herodotus trong tâm trạng thất vọng, đau

buồn nghe được câu này của Lucien thì vừa tức giận vừa tức cười hỏi
ngược lại, trong bầu không khí nghiêm túc và bi ai này mà cái tên kia lại
còn đang phát điên! Thật không có chút tính người nào!

Tương tự, đôi mắt tựa như ngọc hồng bảo xinh đẹp của Phyllis mang

theo sự tức giận nhìn sang Lucien, bày tỏ một cách rõ ràng sự bất mãn và
phẫn nộ của cô ta, lúc này không phải lúc để càn quấy!

Còn Lotter thì đi qua đó chuẩn bị kéo Lucien ra, không để hắn kích

động đến ngài Victor.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.