ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 602

Hiểu ý trong lời nói của Peyyale, nhưng Lucien vẫn không hiểu tại sao

phản ứng của anh ta lại kịch liệt như vậy, việc này lẽ nào không phải là vấn
đề mà các vị tiên sinh kia mới phải đi tranh cãi ư?

“Các người rốt cuộc có hiểu nghệ thuật của diễn tấu harpsichord?”

Peyyale lại chất vấn lần nữa.

“Dương cầm, harpsichord…” Lucien nghe đến câu này thì bỗng nhiên

nhớ lại sau khi Peyyale biết hắn đang học dương cầm thì từng giới thiệu
cho hắn đọc một cuốn sách “Nghệ thuật diễn tấu harpsichord”, thế là
nghiêm túc lấy cuốn sách đó ra từ trong thư viện Linh Hồn, xem kỹ bìa
sách: “Tác giả: Antonio Sandor?”

“Peyyale, Antonio Sandor là?” Lucien hỏi với vẻ có hơi hiểu ra.

Peyyale sững sờ, tiếp đó thì nói với vẻ đầy tự hào: “Ông ấy là cha tôi,

một nhà diễn tấu harpsichord vĩ đại, tôi không thể tha thứ cho việc các
người phá hoại nghệ thuật của ông ấy.”

Lucien không muốn tranh luận những việc này với hắn, tay phải ấn ấn

xuống dưới: “Tiêu chuẩn đánh giá chỉ pháp tốt hay xấu là sức mạnh thể
hiện của âm nhạc, hãy để thời gian chứng minh nhé. Được rồi, Peyyale, bắt
đầu hôm nay tôi sẽ rời khỏi thư viện rồi.”

Peyyale không hề muốn bỏ qua cho Lucien, nói với vẻ rất chán ghét:

“Tôi đã nhìn lầm anh rồi, Lucien. Anh là một người tự cho rằng có tài hoa
âm nhạc thì phóng khoáng tùy tiện, không tôn trọng truyền thống. Nếu anh
không thể từ bỏ chỉ pháp diễn tấu của anh thì anh chỉ sẽ càng lúc càng đi xa
trên con đường sai lầm, làm mất đi danh tiếng của thiên tài mà thôi.”

Vốn dĩ còn muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy thái độ kiên định và quật

cường của Peyyale nên Lucien đã từ bỏ rồi, trực tiếp quay người bỏ đi, việc
này không thể thuyết phục được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.