ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 647

Trên giấy trắng không có mệnh lệnh mới, Lucien dùng bữa sáng xong

thì đến Hiệp Hội Nhạc Sĩ, bá chiếm một phòng đàn nhỏ, dùng luyện tập
dương cầm để phân tán sự chú ý giúp bản thân không cần căng thẳng.

Có lẽ là mấy ngày gần đây cuộc sống thay đổi mạnh mẽ khiến Lucien

lại có cảm giác bị số mệnh trêu đùa, có vô số gian nan và nguy hiểm ập
đến. Có lẽ là gần đây luôn xem các loại nhạc khúc của Bethoven nên sau
một bài giai điệu Định Mệnh miễn cưỡng trôi chảy, Lucien nghỉ ngơi thời
gian ngắn thì theo bản năng đàn lên bản xô-nat cho dương cầm thứ 8 cung
đô thứ, cũng chính là bản “Bi Tráng” nổi tiếng.

Nó là tác phẩm đỉnh cao của khúc dương cầm thời kỳ đầu của

Bethoven, tuy tên là “Bi Tráng” nhưng thực ra là cùng một dòng với “Khúc
Giao Hưởng Định Mệnh”. Dùng sự bi thương đau buồn mà cuộc sống
mang lại tạo ra một bầu không khí bi kịch làm nổi lên một sự kiên định
thẩm thấu trong giai điệu, biểu đạt ra khí khái anh hùng khi đối diện với sự
gian khổ, với số mệnh gian nguy, cùng với ý chí tranh đấu bất khuất.

Lucien trước giờ chưa luyện tập qua khúc dương cầm này, do đó dù có

thể nhớ rõ tất cả nốt nhạc thì cũng chỉ đàn đứt quảng, không có chút mỹ
cảm, nhưng cảm giác đứt quãng này ngược lại càng gần gũi với tâm trạng
mâu thuẫn phức tạp của sự sốt ruột, kiềm nén, cưỡng ép bình tĩnh trong
lòng Lucien. Do đó Lucien đàn hết lần này đến lần khác, cho đến khi có
cảm giác mệt mỏi mới dừng lại.

Trải qua sự phát tiết của âm nhạc, Lucien cảm thấy tâm trạng và tâm

thái đã giữ ở một trạng thái khá hoàn hảo, vì vậy rời khỏi phòng đàn đến
phòng nghỉ của mình nghỉ ngơi.

10 giờ 30 phút, cửa của phòng nghỉ bị gõ vang, giọng của Elena truyền

vào:

“Lucien, xe ngựa của Công Chúa điện hạ đến đón anh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.