ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 109

- Tôi biết vụ này rồi.
Im lặng một lát, ông Hiển bảo bạn:
- Tôi có chút tâm sự, anh muốn nghe không?
- Tâm sự của anh là tâm sự của tôi mà.
Ông Hiển kéo ghế xích vào bàn cho gần gũi bạn. Ông nói:
- Hay chúng mình cùng tham chính đi anh.
- Cũng được, nhưng với chức gì?
- Nếu anh đồng ý thì bét ra mình cũng giữ chức Tổng Giám Đốc.
- Đồng ý như thế nào?
Ông Hiển nốc cạn ly rượu. Ông uống cả viên đá nhỏ, nhai rau ráu. Ông
định nói một lời quyết định.
Rồi lại chưa muốn nói. Ông hỏi ông Bình:
- Anh xem tóc trên đầu tôi mấy thứ rồi?
Ông Bình đùa:
- Hãy còn lấy ba vợ được.
Ông Hiển buồn rầu:
- Mình già rồi anh ạ!
Ông Bình hơi lạ lùng về thái độ của ông Hiển, nhưng ông vẫn nói:
- Vâng, mình tạm thời coi như đã già rồi.
- Sao lại tạm coi. Chúng mình già thật rồi anh ạ!
Ông Bình đưa tay vuốt tóc:
- Kể thì tóc sắp ngả màu rồi.
Ông Hiển cười:
- Đang ngả màu chứ!
Ông Bình cười theo:
- Vâng, đang và sắp trắng xóa.
- Nghĩ tới bài "cảnh già" của Tam Nguyên Yên Đổ mà ngán. Thế hệ mình
mai mốt được gọi là thế hệ "Đi đâu dở những cối cùng chày".
- Sao anh không nghĩ tới Nguyễn Công Trứ? Thực sự, lòng mình đâu đã
già.
Ông Hiển đổi giọng:
- Gầm trời này có lẽ chỉ có một Khương Tử Nha. Mình đâu có sinh nhằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.