ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 116

- Tớ hiểu rồi, tớ hiểu rồi.
Các anh nói sang chuyện khác. Ngay buổi chiều hôm ấy, Hạo, Sơn và Định
họp riêng để quyết định số mạng của Huỳnh Văn Xiển. Mấy tuần nay
Huỳnh Văn Xiển bị đau nên đám thuộc hạ được đặt dưới quyền chỉ huy của
Định. Đây là một cơ hội rất tốt để các anh thực hiện ý muốn. Nhưng trước
khi ra tay, các anh cần thảo luận kỹ càng để khỏi thất bại. Mà thất bại, các
anh biết, chỉ có chết với Huỳnh Văn Xiển.
Sơn hỏi Hạo:
- Ông Hiển có dặn cậu phải "thịt" Huỳnh Văn Xiển bằng cách nào không
hở cậu?
Hạo đáp:
- Không.
- Nghĩa là cậu đóng vai Kinh Kha tân thời, vào rừng giết tên ác tặc nên cóc
cần kế hoạch?
- Từ trước tới nay, ông Hiển có cho tớ biết một kế hoạch nào đâu. Mọi tổ
chức ở Sài Gòn trong những tháng qua đều do ý kiến riêng của chúng tớ.
- Ông Hiển có hỏi các cậu trước khi các cậu hành động không?
- Không.
Sơn quay sang Định:
- Khi cậu xuống An Giang, ông Hiển chỉ dặn chung trong một lá thư ở Ban
Mê Thuột thôi à?
Định nói:
- Ừ.
- Rồi có nhận thêm được lệnh mới hay thư từ thăm hỏi gì của ông ấy
không?
- Không.
Sơn xoa bàn tay:
- Thì ra tớ hên hơn các cậu.
Hạo hỏi:
- Hên gì?
Sơn trả lời:
- Mỗi chuyến vượt biên giới, ông Hiển đều cho người cầm một lá thư lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.