ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 122

- Thôi mời thiếu tá về.
Hạo nghe lời hắn. Thay vì về căn nhà riêng của mình, Hạo tới căn nhà của
Sơn. Anh ném cho Sơn tờ báo, bắt Sơn đọc nhanh để còn hỏi ý kiến Định
và hoạch định hướng đi mới.
Sơn đọc xong bài báo toát mồ hôi trán ra. Anh thẫn thờ một lát rồi nói:
- Đàn anh mình bị thộp mấy người, không chừng tối hôm nay chúng đã
thộp hết.
Hạo không đáp lời bạn. Anh kéo Sơn sang tìm Định. Hai anh lại đưa tờ báo
cho Định, bắt Định đọc.
Cảm tưởng của Định khi đọc xong bài báo nói về Đảng mình thật rã rời
chua xót. Anh cố mím môi khỏi buột ra một tiếng than phẫn uất. Ba người
tuổi trẻ ngồi im. Ngọn nến cháy leo lắt.
Nước mắt Định ứa ra. Anh nghĩ tới vợ con của "con chó biển" Luyến. Anh
nghĩ tới cô Vang, nghĩ tới tất cả. Anh muốn có một đoàn quân hùng hậu
bách chiến bách thắng, tiến thẳng về thủ đô giải phóng cho đồng bào và đập
tan cửa tù cứu các đồng chí của mình ra. Đau khổ cùng độ, người ta mơ
mộng. Khi giấc mơ thoáng qua, sự thật hiện rõ ràng, Định thở dài. Anh hỏi
các bạn:
- Bây giờ mình phải làm gì?
Phải làm gì? Sơn và Hạo cũng chưa biết các anh phải làm gì. Chắc chắn là
phải chờ lệnh mới của ông Hiển. Hạo đáp:
- Chẳng cần làm gì nữa. Tạm thời bỏ ý định thủ tiêu Huỳnh Văn Xiển đi.
Sơn nói:
- Chúng mình còn có bốn mống. Có lẽ từ hôm nay đừng xuống núi nữa. Để
mặc Huỳnh Văn Xiển lo liệu.
Hạo ném tờ báo xuống đất, cau có:
- Tớ rất lạ chuyện này!
Định hỏi:
- Chuyện gì?
Hạo trả lời:
- Tại sao ông Hiển, ông Bình không bị bắt?
Sơn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.