ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 91

- Chuyện gì đấy anh?
- Tôi muốn cấp cho gia đình Thảo một món tiền.
Chấn tròn đôi mắt:
- Anh lấy tiền của đảng à?
Hạo lắc đầu:
- Không, tiền của chúng mình.
Chấn càng ngạc nhiên:
- tại sao anh lại bảo là tiền của chúng mình?
Hạo đưa bàn tay vuốt mặt:
- Vì đó là công lao của chúng mình. Giản dị lắm Chấn ạ! Khi tiền còn ở
đây, nó chưa thuộc quyền đảng đâu. Chúng ta được phép chi dụng. Cậu
thắc mắc à?
- Không. Sở dĩ tôi hỏi anh vì sợ anh lấy tiền cấp cho gia đình Thảo sẽ bị
lãnh tụ khiển trách.
Hạo gật gù:
- Có thể bị khiển trách đấy. Nhưng đôi khi mình cũng nên tự ý quyết định.
Gặp lãnh tụ mất thì giờ quá.
Vả lại ngoài anh em mình, ai biết túi bạc kia bao nhiêu. Cậu đồng ý không?
Chấn chớp mắt thật mau:
- Tôi chưa phản đối anh điều gì mà.
- Cám ơn cậu. Vậy nhờ anh mang tiền tới nhà Thảo nhé! À quên, tình trạng
gia đình Thảo ra sao?
Giọng Chấn buồn buồn:
- Bố Thảo từ Thảo rồi. Mẹ cậu ấy sống riêng với hai cô con gái. Cô lớn mới
mười sáu. Bố Thảo lấy vợ lẽ. Thảo bất mãn chuyện này nên cậu ấy mới làm
du đãng. Cũng như tôi, tâm hồn nổi loạn, cần chống đối nhưng không biết
chống ai. Cuối cùng chúng tôi chỉ có một lối thoát:
đi đánh lộn. May gần đây gặp các anh chúng tôi mới thấy cuộc đời mình
chưa hư hỏng. Tôi thương Thảo lắm. Cậu ấy đầy nhiệt tình và tha thiết với
công việc của các anh. Mẹ cậu ấy không ngờ cậu ấy đã chết đâu anh ạ!
Hạo cảm thấy nỗi đau khổ lại hiện về. Nó len lén bò vào mắt anh khiến
nước mắt anh lại ứa ra. Anh nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.