ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1020

Ven đường cao tốc cuối hè đầu thu, gió đêm vừa thổi, lá trên cây cao đã

xào xạc rơi xuống, lướt qua kính chắn gió. Trong xe quá yên lặng, khiến
tiếng gió bên ngoài có vẻ càng lớn hơn. Nell ngồi ở vị trí lái phụ, rất gượng
gạo. Bên cạnh, Ngôn Tố bình thản lái xe, gương mặt trắng nõn tuấn tú ẩn
trong khoang xe mờ tối, như bức tượng thạch cao trong phòng học vẽ tĩnh
vật sau khi tắt đèn, trang nghiêm, thanh cao, lại… kỳ lạ.

Người quá lạnh lùng lại không chú ý nên không khí chìm vào trầm lặng.

“S.A., cậu đừng quá…” Nell không tìm được tính từ thích hợp để miêu

tả tâm trạng của anh giờ phút này, dứt khoát bỏ qua: “Cô Chân Ái không
sao đâu.”

“Cảm ơn.” Anh phản ứng rất nhanh.

Nell liếc nhìn gương chiếu hậu, thấy xe cảnh sát phía sau: “Còn bao lâu

nữa đến nhà cậu?”

“Năm phút ba mươi bảy giây.”

Nell kinh ngạc, cậu ta luôn tính toán tốc độ xe và quãng đường à? Tốc

độ xe không ngừng thay đổi, nhưng nghĩ đến IQ của Ngôn Tố Nell cũng
thấy bình thường.

“Cô Chân Ái ở nhà cậu à?”

“Không.”

“Tại sao đến nhà cậu?”

“Manh mối.” Giống như anh nói nhiều thêm một chữ sẽ chết vậy.

Nell đợi trong chốc lát, thấy anh không có ý giải thích bèn tiếp tục: “Tôi

không hiểu lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.