ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1070

“Chúng ta không phải đi du lịch, sau này sẽ không trở về nữa.”

Tuy biết rõ, nhưng nghe anh ta nói như thế, tim Chân Ái vẫn hơi thắt lại.

“Tôi có thể mang theo Ngôn Tiểu Tố và Isaac đi không?” Cô líu ríu hỏi

ngược lại, trong mắt hiện vẻ mong đợi.

“Đó là gì?”

“Gấu bông của tôi và con vẹt.”

“Không thể.”

“Vậy sao anh còn nói mãi thế.” Ánh mắt cô nhìn ra ngoài.

Đặc vụ hơi sửng sốt, nhưng không buồn để ý.

Chân Ái im lặng một hồi, hỏi: “Sau này tôi không muốn đổi tên nữa, vẫn

là Chân Ái có được không?”

Tôi sợ anh ấy không tìm được tôi.

“Chắc là được.” Đặc vụ nói xong, hối thúc: “Phải bắt kịp chuyến bay,

chúng ta lên đường thôi.”

Chân Ái cảm thấy hai chân như đổ chì, đi sao cũng chẳng đặng. Thân

thể không muốn đi, lòng càng không muốn đi.

Đặc vụ thấy toàn thân cô viết đầy chữ “không muốn” cũng không thúc

giục, nhắc nhở: “Chỉ khi cô an toàn, anh S.A. mới an toàn.”

Chân Ái cúi đầu, yên tĩnh trở lại, một hồi lâu sau ngoan ngoãn mà im

ắng đi ra. Lúc sắp đến cửa chợt nghe thấy tiếng chìa khóa mở. Chân Ái vui
mừng chạy ùa đến, lại bị đặc vụ che miệng cản lại núp sau bàn. Năm sáu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.