ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 108

khoanh đỏ và đánh dấu ngày quan trọng, ngày 29 đó để trống. Cho nên
chiếc nhẫn không phải là vật kỷ niệm."

Taylor trố mắt, líu lưỡi.

Ngôn Tố hờ hững: "Tôi có mắt mà."

Taylor khôi phục tinh thần, tiếng nói bộc lộ nỗi đau vô tận: "Đúng vậy,

tôi yêu cô ấy. Trước đây chúng tôi rất vui vẻ, cô ấy rất đơn thuần, đáng yêu
lại chu đáo. Tôi chưa từng yêu một cô gái nào như vậy. Nhưng không biết
tại sao cô ấy đột nhiên thay đổi."

Ngón tay Ngôn Tố đan vào nhau, gõ nhẹ lên mu bàn tay, sắc mặt khó

chịu như đang nghe thứ cực kỳ nhàm chán.

Taylor càng nói càng đau buồn: "Cô ấy không có tiền bạc gì, nhưng gần

đây lại có rất nhiều đồ đắt đỏ, nói là gã đàn ông khác tặng. Có khi cãi nhau,
cô ấy trách tôi chỉ biết tặng hoa, tặng sô-cô-la, cho cô ấy niềm ngạc nhiên
chẳng đáng tiền. Tôi quan niệm đó là tiền của ba mẹ tôi, dùng những thứ đó
để thể hiện tình yêu thì quá không thuần khiết. Lần này tôi lấy tháng lương
thực tập đầu tiên đi mua cho cô ấy chiếc nhẫn. Nhưng cô ấy vẫn không để ý
đến tôi."

Dù sao cũng là người quen, Chân Ái có chút cảm động.

Không ngờ lúc này, Ngôn Tố ôn hòa chêm vào một câu: "Rất tốt, sau khi

anh nói một bài nhảm nhí, chúng ta vào vấn đề chính, thảo luận xem anh
giết cô ta thế nào đi."

Taylor kinh ngạc, suýt chút nữa bật dậy khỏi ghế sofa: "Tôi không giết

cô ấy! Làm sao tôi có thể giết cô ấy được chứ?"

Ngôn Tố lạnh mặt: "Vậy sao? Vậy tại sao anh lại cởi chiếc nhẫn mới

đeo ra, sợ người khác phát hiện nó là một đôi với chiếc nhẫn trong bụng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.