ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1167

miệng: “Chậc chậc.”

Mùi vị ngon quá chứ!

Ngài Ngôn nghe thấy tiếng, quay đầu lại: "Cậu bạn nhỏ, con ăn đồ gia vị

của ba rồi.”

Bé cưng Ngôn mắt sáng lấp lánh: "Daddy, ngon quá."

Ngài Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, pha chế lại lần nữa, lại chuyển dụng cụ

sang bên kia, nơi bàn tay nhỏ bé của bé cưng Ngôn không với đến được. Bé
cưng Ngôn ngoan ngoãn ngồi, thấy ba vừa quay người xào thịt bò sốt cà
chua, cậu bé liền nhoài lên bàn, bàn tay nhỏ bé đưa ra chụp lấy đĩa bánh ga-
tô nho nhỏ, ngón tay khều khều, dè dặt kéo tới đây.

Ngài Ngôn đã nấu mì Ý xong, quay người lại, thấy đôi mắt đen láy của

con ngoan ngoãn nhìn anh, miệng đầy bơ và vụn bánh. Đĩa bánh ga-tô cách
đó không xa phủ một lớp khăn ăn. Ngài Ngôn khom người, ngón tay khều
bên miệng cậu, lấy xuống một lớp bơ: "Vừa nãy bánh kem cắn con à?"

Bé cưng Ngôn dẫu môi, kháng nghị: "Daddy không công bằng."

"Hử?" Anh ngồi trên chiếc ghế cao, đặt đĩa mì Ý giống bùn lên bàn:

"Không công bằng gì hả?"

Bé cưng Ngôn lau miệng: "Mẹ thích ăn bánh ngọt, ba liền cho mẹ ăn."

Ngài Ngôn nhẫn nại, cúi đầu, khóe môi khẽ cười, ngẩng đầu nhìn con.

Đôi mắt đen láỵ giống Tiểu Ái, có thói quen thích ăn bánh ngọt giống Tiểu
Ái.

"Không phải không cho con ăn." Anh đẩy mì Ý đến trước mặt cậu bé:

"Là ăn bữa chính xong trước mới được ăn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.