ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1168

Bé cưng Ngôn nhìn chằm chằm chiếc đĩa, hơi hoảng sợ nhìn ba: "Daddy,

đây không phải là mì Ý, đây là bùn Ý."

"Năm đó ba phản ứng y như vậy.” Ngôn Tố nhướng mày, đưa tay qua

chiếc bàn, vò vò mái tóc xoăn mềm mượt của con: "Khá lắm, đúng là con
trai của ba.”

***

Mùa đông, trên núỉ tuyết lại chút xuống không ngừng. Ngôn Tố ngủ

không ngon, năm giờ đã thức dậy, theo thói quen sáng sớm lên núi tản bộ.
Lúc xuống nhà liếc nhìn ra ngoài cửa sổ thấy bên ngoái rất sáng, rất đẹp.

Đi đến cửa lại thấy trên sảnh có thứ gì đó phát ra tiếng sột soạt, là con

trai cưng nhà anh. Bé cưng Ngôn chỉ mặc một chiếc áo lông vũ thật mỏng,
đang ngốc nghếch quấn khăn quàng cổ cho mình. Một đám lông xù nho nhỏ
rất giống con thỏ tuyết đào hang.

Lúc Ngôn Tố đi đến, cậu nhóc đã trang bị xong, tự mang giày đi tuyết

cho mình. Giày dày, hơi khó xỏ, cậu đứng một chân, thân thế liền nghiêng
ngả, bàn tay nắm giày và chân, luống cuống chân tay. Một chiếc khác chỏng
chơ trên sàn nhà, lăn qua lăn lại.

"Con đang làm gì thế?" Ngôn Tố hỏi.

Nghe thấy tiếng ba, bé cưng Ngôn quay đầu lại, lập tức vui mừng nhào

đến, bỏ mặc chiếc giày nghiêng ngả khng thèm quan tâm, thoáng chốc nhào
đến ôm chân anh: "Daddy!" Bé cưng Ngôn ngẩng đầu lên, mắt đen nhánh,
tiếng nói nũng nịu: "Con muốn đi với daddy, con muốn đi cùng daddy."

Ngôn Tố cúi người, vuốt ve khuôn mặt nóng hổi rõ ràng còn mang theo

hơi ấm ở trong chăn của con, dỗ dành: “Nhưng phải đi rất xa đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.