ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 143

Chân Ái và Owen đều giật mình.

Gương mặt Ngôn Tố vẫn chẳng có bất kỳ biểu cảm gì, nhìn Jasmine,

thản nhiên nói: “Chúc mừng cô đã cứu vớt một tên tội phạm giết người vô
cùng hung ác.”

Sau khi kết án, Chân Ái trở về ký túc xá, gửi di vật của Giang Tâm về

Trung Quốc. Trước khi xuống xe, Owen nói: “Ái, đừng sợ, không có việc gì
đâu.”

Chân Ái khó hiểu: “Vốn có thể có việc gì chứ?”

“Thật ra em từng lo lắng, cái chết của người cùng phòng có dính líu đến

em đúng không?” Anh đưa tay, vỗ bả vai gầy yếu của cô an ủi, “Bây giờ sự
thật đã phơi bày, không hề liên quan đến em.”

Chân Ái nhìn vào đôi mắt màu lam của anh, bỗng nhiên cảm động

không nói nỗi một câu. Quả thật cô đã từng nghĩ, có phải người của tổ chức
đuổi đến, vốn định giết cô lại giết nhầm Giang Tâm hay không? Cô rất rõ,
nếu không phải Owen yêu cầu, Ngôn Tố sẽ chẳng tham gia vào kiểu vụ án
nhỏ này.

Mà cô đi theo Ngôn Tố biết rõ từng tiến trình một, từ lúc bắt đầu đã từ

bỏ ý nghĩ bản thân cô mang đến tai họa, không bị giày vò tinh thần. Tất cả
đều dựa vào sự chu đáo và quan tâm của Owen.

Chân Ái cười rạng rỡ: “Cảm ơn anh, nhờ anh mà mấy ngày qua quả thật

tôi rất thoải mái. Anh cũng biết đấy, từ trước tới nay từ thoải mái này đối
với tôi đều rất xa xỉ.”

Owen bỗng nhiên đỏ mặt, đây là lần đầu tiên anh thấy Chân Ái thật sự

nở nụ cười, từ khóe môi tràn đến đáy mắt, có phần thẹn thùng, có phần
vụng về nhưng không giấu được vẻ trong trắng và thuần khiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.