ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 179

Chân Ái cười khẽ: "Anh cũng sợ chết à?"

Anh tựa lưng vào ghế, điều chỉnh tư thế cho thoải mái, uể oải nói: "Có

chết hay không, không quan trọng, quan trọng là chết như thế nào. Nếu như
tên tôi xuất hiện trên cáo phó của báo chí, nguyên nhân cái chết là tai nạn
giao thông... Trong mắt tôi, cái đó và bị sét đánh chết đều không có ý nghĩa
lại không có căn cứ như nhau."

Anh quay đầu nhìn cô, đôi mắt màu nâu nhạt bình tĩnh mà nghiêm túc:

"Như vậy, tôi sẽ chết không nhắm mắt."

Chân Ái há hốc: "Nhưng hằng năm có mấy triệu người chết vì tai nạn

giao thông."

Ngôn Tố nghiêm mặt, vô cùng trịnh trọng: "Mong thượng đế phù hộ cho

họ."

Owen phía trước nghe thấy, nói thầm một câu: "Tên bịp bợm, cậu ấy

hoàn toàn không tin Thượng đế."

Chân Ái khẽ phì cười. Cười xong lại nghĩ đến áp lực gần đây, cô nhìn ra

phong cảnh ngoài của sổ, lẳng lặng thôi cười: "Vậy, thái độ của anh đối với
cái chết là gì?"

Ngôn Tố từ từ mở mắt ra, nói từ từ, chậm rãi: "Nếu như hành trình cuộc

đời tôi đến đây chấm dứt, tôi cũng có thể không thẹn với lòng thấy chết
không sờn. Tôi tin tưởng, tôi chưa bao giờ dùng khả năng của tôi sai chỗ."

Chân Ái sửng sốt, ngạc nhiên quay đầu nhìn anh.

Khi đó, vùng quê ven đường cao tốc buổi đầu xuân mang màu xám xịt

lại đan xen xanh vàng như con sông chảy ngoài cửa sổ, sắc xanh mơn mởn
bắt đầu mạnh mẽ sinh sôi không ngừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.