ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 18

“Đi vào trong đã.” Anh sải bước, gượng mặt mang theo vẻ lạnh lùng

không muốn tán gẫu, “Lạnh giá sẽ làm suy yếu phòng tuyến tâm lý của con
người. Có lẽ vào trong có thể giải thích được tại sao cô lại đột nhiên nói
nhiều như vậy, giống như con chim cứ tíu tít mãi ấy.”

Chân Ái nhìn trời than oán, cuộc nói chuyện hoàn toàn thất bại thảm hại.

Người này suy nghĩ quá nhảy vọt rồi, cô vắt hết óc cũng không biết tiếp lời
thế nào.

Vừa vào toàn nhà, anh đột ngột dừng lại không hề báo trước, Chân Ái

suýt nữa va vào lưng anh. Ngôn Tố quay đầu lại nhìn cô, đôi mắt tinh khiết
như nền tuyết trắng bên ngoài: “Owen nói lúc cô lấy danh thiếp của tôi đã
nói tôi là người trông thì vô cùng khiêm tốn nhưng thật ra nội tâm hết sức
kiêu ngạo?”

Chân Ái chưa kịp lùi về phía sau, khoảng cách hai người rất gần, cô

ngẩng đầu nhìn khuôn mặt điển trai bình tĩnh của anh, cảm thấy được một
áp lực vô hình. Dù lúng túng nhưng cô vẫn can đảm thừa nhận: “Phải.”

“Kiêu ngạo.” Anh từ từ lặp lại, “Dù bản thân tôi rất thích từ này nhưng

chắc cô không tán thành.”

Chân Ái thản nhiên: “Không tính là không tán thành, có điều cảm thấy

khiêm tốn luôn tốt hơn.”

Anh thẳng lung đi lên cầu thang, mắt hướng về phía trước: “Tôi không

đồng ý liệt khiêm tốn vào đức tính tốt như vài người. Đối với nhà logic học
mà nói, tất cả sự vật phải như thế nào thì là thế đó, đánh giá quá thấp hay
phóng đại tài năng của mình đều như nhau cả, đều là trái với chân lý.”

Chân Ái hơi giật mình, nói theo phản xạ có điều kiện: “Phiên dịch viên

Hy Lạp?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.