ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 211

Chân Ái lắc đầu, cười thản nhiên: “Chỉ ngã một cú thôi, nào yếu ớt như

vậy chứ.”

Thế nhưng anh lại sầm mặt, đang tức giận với bản thân. Anh lẳng lặng

nổi giận, lại khom người, phủi nhẹ bụi bặm trên quần cô.

Chân Ái nhìn tấm lưng anh cúi xuống, liếc nhìn sinh viên qua lại xung

quanh, hơi lúng túng. Cô vội vã cúi người: “Để tự tôi...”

Không ngờ đúng lúc anh đứng thẳng người dậy. Trong lúc chớp nhoáng,

môi cô khẽ chạm vào trán anh, hôn lên trán anh một cái. Da thịt anh săn
chắc tinh tế hơn cô tưởng tượng, mang theo vẻ cường tráng của đàn ông,
trên tóc còn mùi hương thoang thoảng của rừng rậm. Chân Ái lúng túng đến
cùng cực, dứt khoát không nói lời nào, ngơ ngác giả ngốc.

Ngôn Tố cũng hơi sững sờ, mất mấy giây sau màu mắt mới sáng trong

trở lại. Anh đứng ở dưới hai bậc thang, ánh mắt vừa hay ngang tầm với cô,
nói như cam đoan: “Lần sau lúc đi cùng cô, tôi sẽ không đi nhanh như vậy
nữa.”

Chân Ái đỏ mặt không thể tiếp lời, ngoan ngoãn gật đầu.

Ngôn Tố quay người đi tiếp, thầm cau mày. Vừa rồi môi cô chạm vào

trán anh, mang đến cảm giác mềm mại ướt át, quấn quít lượn lờ, không xua
đi dược. Nhưng bất ngờ là anh chẳng hề bài xích, lại có cảm giác vui thích
thoáng qua.

Enrique Jason thuê phòng trọ ở khu phố gần trường đại học, đó là một

căn nhà cũ kỹ chật hẹp rất bình thường. Không có gã, bà chủ nhà không
chịu mở cửa. Lúc Ngôn Tố và Chân Ái theo cầu thang đi lên tầng ba, cảnh
sát Blake đang trao đổi với bà chủ nhà trên hành lang, bảo bà mở phòng
Jason ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.